Vèo!
Hai thanh kiếm rung lên cùng lúc, sức mạnh cực lớn khiến cả hai đồng thời lùi về sau nhưng trong lúc đó, cô gái bất ngờ chỉ vào thanh kiếm trên tay, thanh kiếm lập tức bay đến trước mặt Diệp Quân như một tia chớp.
Diệp Quân giơ tay lên chém một nhát xuống.
Vèo!
Kiếm bị đánh văng nhưng ngay sau đó cô gái đó lại xuất hiện trước mặt hắn như ma quỷ, đâm một nhát vào giữa trán hắn.
Cực kỳ nhanh.
Nhanh đến mức Diệp Quân chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của kiếm.
Diệp Quân vung ngang kiếm lên đỡ.
Vèo!
Thánh kiếm Hiên Viên rung lên, sức mạnh cường đại đánh lui Diệp Quân, lúc này cô gái mặc bỗng cầm trường kiếm nhảy lên, thoáng chốc cả cơ thể cô ta bỗng trở nên hư ảo, sau đó vô số phụ nữ mặc váy bố xuất hiện ở thời không xung quanh, có đến cả vạn.
Thấy thế đồng tử Diệp Quân co lại, vì hắn nhận ra rất nhiều cô gái váy bố này đều là thật.
Sao cô ta có thể làm được?
Trong lúc kinh ngạc, Diệp Quân không dám sơ suất dù chỉ một giây, lúc này cơ thể hắn trở nên mờ ảo, ngay sau đó vô số thanh kiếm lao ra từ trước mặt hắn.
Thời không chồng chéo!
Lúc này hai người đều thi triển kiếm kỹ cực mạnh.
Các cường giả xung quanh đều đồng loạt lùi lại cách xa trận chiến khi nhìn thấy hai người cùng thi triển kiếm kỹ.
Vì họ cảm nhận được nguy hiểm.
Chẳng mấy chốc hàng vạn tia kiếm quang tụ lại một chỗ.
Ầm!
Thoáng chốc vô số kiếm quang bắn ra xung quanh như núi lửa bùng nổ, thời không ở những nơi kiếm quang lướt qua đều nổ tung.
Ở trung tâm luồng kiếm quang đó, hai người cũng lùi về sau cùng lúc, lùi đến cả vạn trượng mới dừng lại.
Ở trong góc tối nào đó, tông chủ Quá Khứ Tông nhìn chằm chằm hai người phía xa, không nói gì.
Có một ông lão gầy gò đứng bên cạnh cô ta, ông lão nhìn hai người phía xa: “Kiếm đạo của Tam tiểu thư mạnh hơn trước không ít”.
Cô gái váy bố chính là đệ tử của tông chủ Quá Khứ Tông.
Cô gái áo bào trắng nhìn đằng xa, bình tĩnh nói: “Vậy còn Diệp Quân?”
Ông lão gầy gò do dự rồi mới nói: “Kiếm đạo của người này cũng rất mạnh”.
Nói rồi ông ta nhìn cô gái áo bào trắng: “Tông chủ thấy người này thế nào?”
Cô gái áo bào trắng bình tĩnh nói: “Từ trước đến nay người thành công thường chú tâm đến tâm tính, thiên phú, may mắn, người này đều có hết thảy. Hơn nữa còn nhiều hơn đám người kia một điểm, đó là gia thế”.
Ông lão gầy gò do dự một chốc, sau đó nói: “May mắn?”