Ông ta đánh đến mức thấy khó chịu.
Lúc này, Diệp Quân chậm rãi đi tới, hắn nhìn Triệu thành chủ: “Triệu thành chủ, có thể nói chuyện một chút không?”
Triệu thành chủ nhìn Diệp Quân: “Vòng tay thời gian đó đã ở trong tay ngươi rồi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Có thể xem là thế!”
Nét mặt Triệu thành chủ lập tức trở nên dữ tợn, ông ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, sát khí trong mắt như biến thành thực thể.
Ông ta có thể đạt đến chín phần thần tính là nhờ vòng tay thời gian này, bây giờ vòng tay bị lấy mất rõ ràng là chặn ngang con đường tu luyện của ông ta sau này.
Nhưng ông ta vẫn cố gắng ép bản thân phải bình tĩnh, vì ông ta biết rõ ông ta không thắng được cô gái nhỏ trước mặt.
Nếu còn cứng đầu thì chỉ có thể chịu thiệt thôi!
Giữ được mạng vẫn quan trọng hơn!
Diệp Quân nhìn Triệu thành chủ, sau đó hỏi: “Vì sao nền văn minh Sâm Lâm muốn quay về?”
Triệu thành chủ bình tĩnh trả lời: “Không biết”.
Diệp Quân nhíu mày: “Nhị Nha, đánh chết ông ta!”
Nhị Nha lập tức siết chặt tay, Triệu thành chủ thấy thế thì sắc mặt lập tức thay đổi, vội nói: “Ta không rõ tình hình cụ thể, trước đây không lâu bọn họ đột nhiên phái người tới nói muốn quay về. Ngoài ra thì ta không biết gì nữa cả”.
Diệp Quân im lặng.
Triệu thành chủ cho rằng Diệp Quân không tin nên vội nói tiếp: “Bọn họ cũng đang truy nã ngươi và ông nội ngươi, muốn đưa các ngươi lên đài hành hình…”
“Gì cơ?”
Diệp Quân nhất thời sửng sốt.
“Đài hành hình?”
Nghe thấy lời của Triệu thành chủ, Diệp Quân sửng sốt.
Sắc mặt Triệu thành chủ lạnh như băng: “Phải”.
Diệp Quân lập tức nói: “Chuyện ta làm một mình ta gánh, sao bọn họ lại đi tìm ông nội ta? Thế chẳng phải là quá đáng lắm sao? Ông nói với bọn họ, bảo bọn họ đến tìm ta là được”.
Triệu thành chủ lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Người là do ông nội của ngươi giết đương nhiên là phải tìm ông nội ngươi rồi, ngươi chỉ là vật đính kèm thôi”.
Diệp Quân gật đầu: “Nghe thấy ông nói thế, ta chợt thấy hơi chờ mong nền văn minh Sâm Lâm trở lại rồi đấy”.
Triệu thành chủ nhíu mày: “Ngươi có ý gì?”
Diệp Quân cười nói: “Không có ý gì cả, bây giờ có thể nói về vòng tay thời gian này rồi.”
Hắn vẫn thấy khá tò mò với vòng tay thời gian này.
Nghe thấy Diệp Quân nhắc đến vòng tay thời gian, sắc mặt Triệu thành chủ lại trở nên khó coi, ông ta nhìn thoáng qua Nhị Nha đang liếm kẹo hồ lô, ép bản thân kìm nén lửa giận trong lòng, sau đó nói: “Đó là một thần vật siêu cấp mà nền văn minh Sâm Lâm để lại nơi này, bên trong chứa đựng sức mạnh thời gian, có thể tăng tốc độ thời gian trôi đi của một khu vực”.
Diệp Quân chợt hỏi: “Có thể đảo ngược thời gian không?”