Thế nhưng mắt nhìn của ông ta rất tốt!
Người mà ông Phó ông ta xem trọng thật sự quá đỉnh!
Dường như nghĩ tới điều gì đó, ông Phó đột nhiên bực tức mắng chửi: “Cái lũ chó đần Tiên Bảo Các, đúng là có mắt như mù…”
…
Huyền Giới.
Sau khi biết Diệp Quân trở thành Đại Kiếm Đế, ông lão canh tháp bay vút lên, bật cười một cách điên cuồng!
Mẹ nó!
Ông ta cược đúng rồi!
Chàng trai này không đơn giản!
Mới tới vũ trụ Quan Huyên chưa bao lâu đã trở thành Đại Kiếm Đế!
Vô địch!
Ông lão canh tháp phấn khích rất lâu, sau đó ông ta đột nhiên tìm được hai chân dung, chính là chân dung của Kiếm Chủ Nhân Gian và Tần Quan, ông ta nhìn một lúc lâu rồi khẽ nói: “Giống thật đấy! Cậu Diệp này thật sự càng nhìn càng thấy giống các chủ và Kiếm Chủ Nhân Gian! Lẽ nào cậu ta thật sự là con trai của các chủ và Kiếm Chủ Nhân Gian?”
…
Lúc này, cả vũ trụ đều đang tâng bốc Diệp Quân!
Danh tiếng của Diệp Quân cứ thế tăng cao, vượt qua cả người mang thiên mệnh Lục Thiên!
Lúc này Diệp Quân đang ngồi trước cửa đại điện, hắn nhìn kiếm Hành Đạo trước mặt, trầm mặc không lên tiếng!
Ngươi thay ta giả bộ rồi!
Giờ ta nên làm thế nào đây?
Hai tháng sau, ta không đạt tới Đại Kiếm Đế thì biết rúc mặt vào đâu nữa?
Haizz!
Trong lòng Diệp Quân sầu não.
Cảm thấy thật khó nhằn!
Haiz!
Diệp Quân lại thở dài, cảm thấy khó quá đi mất.
Đại Kiếm Đế!
Tuy hắn đã là Chuẩn Đại Kiếm Đế rồi, nhưng hắn cũng hiểu rõ, muốn bước qua ngưỡng này cực kỳ khó khăn.
Quan trọng nhất là bây giờ hắn đang có cảm giác như ngồi trên chảo lửa.
Hắn buộc phải trở thành Đại Kiếm Đế!
Kiếm Hành Đạo khẽ rung, như đang nói gì đó.
Diệp Quân chớp mắt: “Ý ngươi là… ta hiểu rồi!”
Tiểu Tháp bỗng nói: “Ngươi nghe hiểu nó nói gì à?”