Bởi vì Ngao Thiên sợ Diệp Quân lại đánh lén Chân Long Giới, nên lần này ông ta không đích thân tới, đương nhiên cũng không đến mức phải đích thân tới!
Dù gì nhà họ Diệp cũng không được coi là thế lực hàng đầu ở Nam Châu, mà đặt ở Trung Thổ Thần Châu thì chỉ nhỏ bé như con kiến!
Bắt mấy người nhà họ Diệp mà cũng cần tộc trưởng tộc Chân Long đích thân ra mặt, vậy thì không phải sẽ khiến cho người ta chê cười sao?
Người đàn ông trung niên cầm đầu lúc này hết sức kinh ngạc, ông ta không ngờ Diệp Quân này lại đích thân trở về. Ông ta đương nhiên cũng kiêng dè Diệp Quân, thanh kiếm trong tay tên này đủ để không coi năng lực phòng ngự mạnh mẽ của tộc Chân Long ra gì!
Mà phòng ngự thân xác mạnh mẽ là ưu thế của tộc Chân Long, nhưng ở trước mặt Diệp Quân thì ưu thế này hoàn toàn mất hết!
Vậy nên ông ta không lựa chọn đối đầu mà lựa chọn tháo chạy!
Dù gì trước đây Diệp Quân cũng đã từng giết chết hàng chục con Chân Long!
Tuy nhiên tốc độ của Diệp Quân thực sự quá nhanh, nháy mắt đã tới ngay sau lưng!
Trong mắt người đàn ông trung niên cầm đầu lóe lên vẻ hiểm ác: “Ngăn hắn lại!”
Ông ta vừa nói dứt lời, hai con Chân Long trong số đó đã hóa thành một tia sáng màu vàng lao về phía Diệp Quân!
Phía xa, trong mắt Diệp Quân lóe lên vẻ hiểm độc, chân phải của hắn giẫm mạnh xuống.
Ầm!
Không gian đột nhiên nứt toác ra, một khắc sau, một nhát kiếm đã xuyên thẳng qua đầu của một con Chân Long trong số đó, sau đó thâm nhập vào bên trong cơ thể nó và bay ra từ phía đuôi.
“Gừ!”
Tiếng gầm thảm thương vang lên, con Chân Long đó rớt xuống từ trên không trung.
Diệp Quân mở lòng bàn tay ra, kiếm Hành Đạo bay về trong tay hắn, hắn đang định ra tay thì lúc này đột nhiên có một tia sáng màu vàng lóe lên từ trên đỉnh đầu của con Chân Long kia. Ầm!
Con Chân Long đó run lên kịch liệt, sau đó thân xác nứt ra, máu tươi bắn ra tứ phía, rớt xuống từ trên không trung!
Diệp Quân nhìn về phía bên phải, ở nơi đó có một người đàn ông!
Nhìn thấy người tới là ai, Diệp Quân ngơ ngác!
Diệp Khải!
Diệp Khải nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân quay người nhìn về phía chân trời, lúc này, đám Chân Long đó đã hoàn toàn biến mất tăm.
Sắc mặt Diệp Quân sa sầm lại.
Sắc mặt Diệp Khải cũng trở nên lạnh băng.
Diệp Quân đột nhiên nói: “Diệp Khải đệ, đệ ở lại nhà họ Diệp đợi ta”.
Nói xong, hắn khởi động ngự kiếm và biến mất ở cuối chân trời!