Ông ta vận dụng bí pháp liên lạc với yêu vương, nhung đối phương như đã bốc hơi, chẳng thèm ừ hử gì.
Cự Mang nhíu mày thật chặt.
Diệp Quân đứng ở xa bỗng hỏi: “Đang gọi người tới hả?”
Cự Mang lẳng lặng nhìn sang.
Diệp Quân vừa mở miệng thì nghe một giọng nói truyền tới từ hư không: “Diệp Quân!”
Hắn nhìn lên, thấy người nói là Thần Khởi.
Ông ta nhìn hắn chằm chặp: “Đến lúc kết thúc rồi”.
Ông ta vươn tay đẩy một lệnh bài ra. Nó bay lên thật cao rồi hóa thành ngọn lửa. Từ trong đó, một bóng người ngưng tụ mà thành, thả ra uy áp đáng sợ bao trùm hết thảy.
Giọng Sở phu nhân trầm xuống: “Tổ tiên nhà họ Thần – Thần Hạo”.
Bán bộ chín phần thần tính!
Chỉ là một cái bóng mà đã áp đảo tất cả mọi người.
Bán bộ chín phần thần tính là một lạch trời khó vượt qua với tám phần thần tính.
Ánh mắt Thần Khởi trở nên điên cuồng: “Nghe nói sau lưng ngươi có người chín phần thần tính? Gọi ra đây xem”.
Diệp Quân im lặng nhíu mày.
Chợt một giọng nữ quen thuộc vang lên bên tai: “Thi thoảng gọi cũng được”.
Diệp Quân nghe vậy thì sửng sốt.
Hắn quay lại, thấy có một nam một nữ đang đi tới.
Nam mặc đồ trắng, nữ mặc váy trắng.
Người lên tiếng chính là người phụ nữ váy trắng.
Thi thoảng gọi cũng được.
Diệp Quân thấy hai người kia đi đến thì sửng sốt.
Không ngờ họ lại đến đây.
Làm hắn ngạc nhiên vô cùng.
Nhị Nha nhìn thấy người phụ nữ váy trắng thì bĩu môi rồi cùng Tiểu Bạch trở vào Tiểu Tháp.
Những người khác có mặt cũng đổ dồn ánh mắt vào hai người mới tới này, nhận ra họ chính là chỗ dựa sau lưng Diệp Quân.
Vô số người đồng thời cau mày.
Bởi họ chưa từng nhìn thấy hai người này bao giờ.
Cảm nhận được ánh mắt nghi hoặc của thiếu niên áo trắng đứng bên, Sở phu nhân chậm rãi quan sát hai người kia một hồi lâu rồi lắc đầu: “Ta chưa từng gặp”.
Chưa từng gặp!
Thiếu niên nhíu mày, tự nhủ nếu đây là cường giả đứng đầu thì bà ngoại không thể nào chưa từng gặp…
Sở phu nhân cũng nhíu mày, mắt không rời khỏi hai người kia khi nhận ra mình không cảm nhận được khí tức của họ.
Sao lại thế được?
Cõi lòng bà ta rúng động.