Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngao Hám lắc đầu: “Gặp phải yêu thú có khả năng phòng ngự biến thái thế này, cách giải quyết của hắn là cách hiệu quả nhất rồi!”

Nói rồi, gã nhìn Mục Vân Hàn: “Đao của cô nhanh hay tốc độ của hắn nhanh hơn?”

Sau một thoáng im lặng, Mục Vân Hàn đáp: “Nếu không giết được hắn trong một nhát đao thì ta sẽ thua!”

Nghe vậy, sắc mặt Ngao Hám trở nên nghiêm trọng: “Nếu ta đấu tay đôi với hắn mà hắn không đánh trực diện với ta, ta cũng khó mà thắng được!”

Nói rồi, gã nhìn Diệp Quân ở phía xa: “Không thể ngờ được Nam Châu luôn xếp chót lại xuất hiện một thiên tài cỡ này!”



Ở phía xa, Diệp Quân không giết yêu thú kia, hắn lùi sang một bên rồi đặt quả trứng lên mặt đất: “Các hạ, đây là trứng của ngươi!”

Yêu thú nhìn Diệp Quân: “Tốc độ của ngươi không phải hạng tầm thường!”

Diệp Quân khẽ cười, không đáp lời.

Yêu thú im lặng một lúc rồi lấy trứng của mình, sau đó nói: “Có chơi có chịu! Ân oán của chúng ta kết thúc từ đây!”

Nói rồi nó dẫn bầy yêu thú quay người chạy về phía xa.

Diệp Quân đứng trầm lặng tại đó.

Tốc độ!

Hắn phát hiện ra, khi tốc độ đạt đến cực hạn thì thật sự không có cách nào phá giải được!

Đáng tiếc quá!

Đáng tiếc là con yêu thú này không đủ mạnh, không thể nào khiến hắn hả hê đánh một trận!

Từ sau khi đánh thắng cái bóng ở tầng chín của tháp thí luyện, hắn không còn gặp được đối thủ nào khiến mình cảm thấy nguy hiểm nữa!

Như nghĩ đến điều gì, hắn quay người nhìn An Mục của Thanh Châu đứng đằng xa.

Cảm nhận được ánh mắt của Diệp Quân, chàng trai mặc áo xám tro ở bên kia bỗng nhếch môi cười cợt!

Mà Ngao Hám đứng bên cạnh An Mục cũng cười nói: “An Mục, hắn đang nhìn ngươi, tên này muốn khiêu chiến ngươi đấy, ha ha…”

An Mục nhìn Diệp Quân, sau đó chậm rãi khép mắt lại: “Nơi đây, không phải là chiến trường của ta!”

Ngao Hám cười nói: “Hiểu rồi! Trung Thổ Thần Châu mới là chiến trường của ngươi. Tuy rằng thực lực của tên này không tệ, nhưng muốn đấu tay đôi với ngươi thì còn kém xa lắm!”

An Mục khẽ lắc đầu: “Dù là hắn hay Tả Phu, mục tiêu của họ lần này đều là ta, điều đó chứng minh bọn họ có tự tin. Ta sẽ không khinh thường bất kỳ ai trong số họ, vì khinh thường đối thủ là hành vi cực kỳ ngu xuẩn”.

Nói rồi, gã nhìn Diệp Quân ở phía xa: “Giống như lúc này, nếu hắn không để lộ thực lực của mình thì lúc đánh nhau với hắn, tốc độ của hắn đủ để đánh ngươi không kịp trở tay. Yêu thú cấp Bán Tiên kia thua nhanh như vậy chính là vì nó không đủ xem trọng đối thủ!”

Ngao Hám gật đầu: “Hiểu rồi!”

An Mục chậm rãi nhắm mắt lại: “An Mục ta sẽ giữ vững vinh quang gần nghìn năm qua của Thanh Châu. Thần cản ta, ta giết thần, phật cản ta, ta diệt phật!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK