Hơn nữa, chắc chắn Tả Phu cũng sẽ tranh hạng nhất!
Diệp Quân cười đáp: “Hạng nhất!”
Hạng nhất!
Nạp Lan Ca nhìn chằm chằm Diệp Quân, một lát sau cô cười rạng rỡ: “Muội theo huynh!”
Tiêu Qua trầm giọng nói: “Thế thì cứ tới đi!”
Sau khi xử xong con gà, Diệp Quân nằm trên một tảng đá lớn, đầu gối lên hai tay, nhìn vầng trăng tròn treo lơ lửng trên trời, không biết đang nghĩ những gì.
Lúc này, một làn gió thơm mát thoáng qua, Nạp Lan Ca nằm xuống bên cạnh hắn.
Diệp Quân quay đầu nhìn Nạp Lan Ca, khẽ cười.
Nạp Lan Ca cười hỏi: “Huynh cười gì thế?”
Diệp Quân đáp: “Không có gì, chỉ cảm thấy vui thôi!”
Nạp Lan Ca nhỏ nhẹ nói: “Muội cũng vậy!”
Hai người cứ yên tĩnh nằm như thế, tán gẫu những chuyện vụn vặt thường ngày, bàn về đời người, nói chuyện tương lai.
Không biết qua bao lâu, trời đất đều tĩnh mịch, trăng bạc treo lơ lửng, sao lấp lánh đầy trời.
Diệp Quân quay đầu nhìn Nạp Lan Ca bên cạnh, lúc này cô đã ngủ say.
Diệp Quân cởi trường bào của mình ra nhẹ nhàng đắp cho Nạp Lan Ca, rồi nằm xuống lại bên cạnh cô. Lúc này, Nạp Lan Ca xích lại gần hắn hơn, sau đó gối đầu lên cánh tay hắn.
Cơ thể Diệp Quân bỗng hơi cứng nhắc, nhưng chẳng mấy chốc sau đã trở lại bình thường. Tay phải hắn khẽ ôm Nạp Lan Ca, nhìn người đẹp trong lòng, thấy vẻ mặt cô bình thản tự nhiên, hắn khẽ mỉm cười, trong lòng không hề có chút tạp niệm nào, chỉ thấy ấm áp.
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó thầm hỏi: “Tháp gia, ngươi ngủ chưa?”
Một lát sau, Tiểu Tháp đáp: “Chưa!”
Nó dừng lại một lát mới nói tiếp: “Ta không cần ngủ!”
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Sao vậy?”
Tiểu Tháp nói: “Có gì thì nói!”
Diệp Quân chần chừ một lúc rồi nói: “Tháp gia, gia tộc họ Diệp của ta là một trong sáu đại tộc của thánh địa à?”
Tiểu Tháp đáp: “Không phải!”
Diệp Quân hơi sửng sốt, hỏi lại: “Không phải sao?”
Tiểu Tháp nói: “Mạnh hơn cả sáu đại tộc của thánh địa nữa!”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Mạnh vậy sao?”
Tiểu Tháp trả lời: “Ở vũ trụ Quan Huyên đều là những thế lực vô cùng vô cùng mạnh! Thế nên ngươi phải cố gắng nhiều nữa, biết chưa?”
Sau một hồi im lặng, Diệp Quân nói: “Nếu, ta nói là nếu nhé, nếu ta có thể mạnh như tỷ tỷ váy trắng thì ta có phải sợ gia tộc họ Diệp không?”
Tiểu Tháp suy nghĩ một hồi lâu rồi nói: “Nếu ngươi đạt đến trình độ của bà ấy thì ta nghĩ chắc là gia tộc họ Diệp sẽ nể mặt ngươi một chút đấy”.