Diệp Quân cười ha hả nói: “Ta cũng luôn tưởng rằng phẩm chất của tộc Tiên Linh không tệ đến mức vậy, giờ xem ra ta cũng sai thật rồi”.
Đại trưởng lão đột nhiên nói: “Người đâu”.
Vừa dứt lời, hai người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện giữa sân. . Đọc thêm nhiều truyện ở # trumtruy 𝐞n.vn #
“Tiên Linh Vệ!”
Thanh Tri ở cách Diệp Quân không xa bỗng giật mình.
Tiên Linh Vệ là đội quân tinh nhuệ nhất của tộc Tiên Linh.
Đại trưởng lão rõ ràng đang muốn giết người diệt khẩu.
Thanh Tri trầm giọng nói: “Đại trưởng lão, ông nhất định phải làm như vậy sao?”
Đại trưởng lão đột nhiên phất tay: “Giải tán ra”.
Nghe được lời nói của Đại trưởng lão, người của tộc Tiên Linh ở xung quanh lập tức lui ra.
Đại trưởng lão quay đầu nhìn về phía Thanh Tri: “Cô phải nhớ kỹ, cô là người của tộc Tiên Linh”.
Thanh Tri lắc đầu: “Đại trưởng lão, làm như vậy là không đúng, cho dù hôm nay ông giết Diệp công tử, tộc Tiên Linh có thể lừa mình dối người sao? Không, việc làm của ông sẽ khiến tộc Tiên Linh cảm thấy nhục nhã, quang minh chính đại thua người khác thì không phải xấu hổ, nhưng nếu ông làm vậy thì mới chính là nỗi nhục lớn”.
Đại trưởng lão cười khẽ: “Thanh Tri, xem ra cô đọc sách nhiều năm như vậy, đầu óc cũng ngu luôn rồi”.
Thanh Tri còn định nói gì đó, Diệp Quân ở bên cạnh đột nhiên cười nói: “Thanh Tri cô nương, thật ra cô hiểu sai ý rồi. Vị Đại trưởng lão này muốn giết ta, cũng không hoàn toàn bởi vì thiên tài của các cô bị ta đánh bại, mà là muốn có được đồ vật trên người ta, ví dụ như….”
Vừa nói, hắn vừa giơ kiếm Thanh Huyên trong tay lên: “Thanh kiếm này”.
Kiếm!
Thanh Tri chợt nhận ra.
Phải biết rằng, thanh kiếm trong tay Diệp Quân có thể dễ dàng chém vỡ Tiên Linh Ấn…
Tiên Linh Ấn là một trong ba bảo vật của tộc Tiên Linh, thuộc thần vật cực phẩm, vậy mà không thể chống lại thanh kiếm của Diệp Quân, điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là cấp bậc của thanh kiếm trong tay Diệp Quân đã vượt xa Tiên Linh Ấn!
Hóa ra là lòng tham!
Khuôn mặt Thanh Tri đầy vẻ phức tạp.
Giờ khắc này, cô ấy cảm thấy tộc Tiên Linh hơi xa lạ.
Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Quân: “Diệp công tử, tạm biệt, ngươi yên tâm, vĩnh viễn sẽ không ai biết được những chuyện ngươi nói hôm nay đâu”.
Vừa dứt lời, hai tên Tiên Linh Vệ đột nhiên lao về phía Diệp Quân.
Nhưng ngay lúc bọn họ xông ra, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt một tên Tiên Linh Vệ trong số đó.
Xoẹt!
Tên Tiên Linh Vệ đó còn chưa kịp phản ứng đã bị ý kiếm khóa chặt tại chỗ.
Hồn tiêu phách tán!
Tên Tiên Linh Vệ còn lại vừa lao tới trước mặt Diệp Quân, đã bị một đạo kiếm quang chém thành từng mảnh.