Tịnh Thần cười nói: “Tất nhiên rồi”.
Chiêm sư nói: “Đi thôi”.
Nói rồi hai người biến mất khỏi đó.
Tịnh Thần là một người thực tế, nếu đã quyết định thì nói làm là làm, không lâu sau tất cả cường giả đỉnh cấp Vĩnh Sinh Giới đều xuất hiện, rồi lao đến hệ Ngân Hà.
Đương nhiên Tịnh Thần cũng để lại một người canh giữ, ông ta sợ Chân vũ trụ giở trò nên vẫn luôn phái người theo dõi Chân vũ trụ, khi biết được Chân vũ trụ liên tục phái cường giả đến chiến trường Hư Chân, hơn nữa còn sử dụng các đại trận tấn công, lúc này ông ta mới yên tân hoàn toàn.
…
Lối vào chiến trường Hư Chân ở Chân vũ trụ.
Từ Nhu ngồi trên ghế, cúi xuống nhìn không trung bên dưới.
Bên cạnh nàng ta là Tả tướng.
Lúc này một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt Từ Nhu và Tả tướng, ông lão hơi cúi người xuống, sau đó nhỏ giọng nói vài câu.
Từ Nhu gật đầu: “Ta biết rồi”.
Ông lão lại chào hai người, sau đó lui xuống.
Tả tướng quay đầu lại nhìn Từ Nhu: “Từ Nhu, tất cả cường giả của nền văn minh Vĩnh Sinh đều đã ra ngoài giết người phụ nữ váy trắng đó…”
Từ Nhu cười nói: “Đúng là dứt khoát thật”.
Tả tướng hơi khó hiểu: “Chẳng phải muốn để hai vũ trụ đó tiêu diệt lẫn nhau sao?”
Từ Nhu nhìn tinh vực vũ trụ Quan Huyên bên dưới, im lặng không đáp lời…
Tả tướng còn muốn nói gì đó, Từ Nhu lại nói: “Tiếp tục phái người đến đây, nhưng chưa có lệnh của ta thì không ai được phép ra tay”.
Nói rồi nàng ta đứng lên rời đi.
Tả tướng đứng im lặng thinh không nói, khẽ cau mày.
Rốt cuộc Từ Nhu đang giúp ai?
Bà ta không hiểu nàng ta đang làm gì.
…
Trong tinh không, Diệp Quân ngự kiếm bay đi, hai bên trái phải hắn là Mộ Niệm Niệm và Nhị Nha.
Nhị Nha ăn mặc vẫn rất kỳ lạ, một chiếc áo sơ mi trắng có in hình hoạt hình đáng yêu, bên dưới mặc chiếc quần jean xanh nhạt, chân đi một đôi dép xỏ ngón, toát ra khí chất đặc biệt.
Tay Nhị Nha vẫn cầm cây kẹo hồ lô đường vừa đi vừa liếm, sau đó thi thoảng còn đưa cho Tiểu Bạch.
Mộ Niệm Niệm nói: “Vũ trụ Quan Huyên gửi tin đến, Chân vũ trụ phái rất nhiều cường giả đến chiến trường Hư Chân nhưng không ra tay”.
Diệp Quân nhíu mày: “Chúng muốn làm gì?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Ta không biết nhưng bây giờ chúng không có ý định tấn công. Vì nếu muốn tấn công thì chúng sẽ không có động thái lớn như vậy. Có lẽ chúng lại giở trò bẩn thỉu gì đó. Còn chuyện bên kia thì con đừng vội, có mấy người An cô nương ở đó rồi”.
Diệp Quân khẽ gật đầu.