Diệp Quân nhìn cô gái giáp trắng, cô ấy giải thích: “Tuế Nguyệt Các ta có sáu bộ ba vệ, ta là người của Quan Huyên Vệ, còn bọn họ là người của Ám Vệ!”
Diệp Quân hỏi: “Còn một vệ nữa đâu?”
Cô gái giáp trắng lắc đầu: “Chỉ có các chủ biết”.
Diệp Quân: “…”
Cô gái giáp trắng nhìn về phía xa: “Thiếu chủ, các chủ đang chờ thiếu chủ, chúng ta đi thôi!”
Nói xong, dưới sự hộ tống Ám Vệ, hai người họ nhanh chóng đi về phía xa.
Đám sát thủ đang ra tay đều bị Ám Vệ chặn lại, nhưng mỗi lần đám sát thủ thần bí kia tiến công, đều sẽ có vài cường giả Ám Vệ ngã xuống…
Khoảng nửa tiếng sau, Diệp Quân cảm nhận được cái gì đó, hắn dừng lại, nhìn về phía xa chân trời Tuế Nguyệt, với vẻ mặt nghiêm túc.
Ở chân trời Tuế Nguyệt có một luồng khí tức mạnh mẽ như ngàn ngọn núi đè xuống.
Cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ, vẻ mặt cô gái giáp trắng cũng trở nên nghiêm trọng, nhưng rất nhanh, cô ấy đã nhận được tin tức, vẻ mặt bình tĩnh trở lại: “Thiếu chủ yên tâm, người của chúng ta cũng đến rồi”.
Diệp Quân trầm mặc.
Đúng là ép người quá đáng!
Hắn vẫn hơi lo lắng, không biết mẹ có đấu nổi không?
Có một người đàn ông trung niên tay cầm thanh thương dài đứng cách phía trước mấy người Diệp Quân mấy ngàn trượng, người đàn ông mặc áo bào trắng đơn giản, tóc dài xõa trên vai, liên tục làm sục sôi thời không Tuế Nguyệt xung quanh.
Từ lúc bắt đầu, ánh mắt của người đàn ông trung niên vẫn lên dừng trên người Diệp Quân.
Nhìn thấy người đàn ông trung niên trước mặt, sắc mặt mấy cô gái giáp trắng trở nên nghiêm trọng.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên, không nói gì nhưng kiếm Hiên Viên trên tay trái đã ở tư thế sẵn sàng, có thể rút ra khỏi vỏ bất cứ lúc nào.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên đột nhiên tiến lên một bước, vừa bước đến trước đám người Diệp Quân bỗng cảm nhận được nguồn sức mạnh kỳ dị ập đến, mọi người đều hít thở không thông.
Lúc này mọi người đều có ý nghĩ không thể phản kháng.
Diệp Quân bỗng tiến đến trước một bước, rút mạnh kiếm ra.
Thế kiếm lao lên trời, bộc phát từ trong vỏ kiếm của Diệp Quân, chặn lại uy lực đáng sợ đó.
Vèo!
Nhát kiếm này vừa được tung ra, hai người đồng thời lùi về sau, sức mạnh cực lớn lập tức khiến mọi người bị văng ra xa.
Diệp Quân vẫn chưa dừng lại, hắn bỗng cảm nhận được sự lạnh lẽo thấu xương.
Sát thủ lại xuất hiện!
Một tia sáng vàng bỗng lao lên trời từ trong người Diệp Quân.
Ầm!
Một con rồng cực lớn bỗng lấy thân bảo vệ Diệp Quân, gần như cùng một lúc có vô số tia sáng lạnh lẽo lao đến.