Sau khi im lặng một lúc, Dạ Nam Tình nhẹ nhàng rút bàn tay của mình ra, sau đó dùng trái tay nhẹ nhàng lau cổ tay của Diệp Quân, vết thương ngay lập tức lành lại.
Diệp Quân khó hiểu.
Dạ Nam Tình bình tĩnh nói: “Ta hoàn toàn không quan tâm đến sự phát triển của huyết mạch này!”
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Dạ Nam Tình nhìn Diệp Quân, nhưng không lên tiếng.
Diệp Quân suy nghĩ một lát, sau đó nghiêm túc nói: “Nam Tình cô nương, sau khoảng thời gian tiếp xúc với cô, ta thấy cô nhất định không phải người bình thường. Có thể cô có dự định riêng của mình, nhưng ta muốn rằng ba loại huyết mạch này của ta rất đặc thù, có lẽ sẽ tốt cho cô”.
Dạ Nam Tình gật đầu: “Huyết mạch của ngươi thực sự có thể nâng cao huyết mạch Vĩnh Dạ”. .
||||| Truyện đề cử: Dẫn Dụ Sói Vào Hang |||||
Diệp Quân vội vàng nói: “Vậy cô nên hấp thu mới phải!”
Dạ Nam Tình lắc đầu: “Đây không phải hấp thu, đây là đổi máu”.
Diệp Quân đầy nghi hoặc: “Đổi máu ư?”
Dạ Nam Tình khẽ gật đầu: “Ngươi cứ truyền máu vào trong cơ thể ta như vậy, không phải là đổi máu thì là gì?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Vậy phải làm thế nào?”
Dạ Nam Tình nói: “Có hai cách, cách thứ nhất, ngươi kích hoạt sức mạnh huyết mạch, sau đó để cho ta cưỡng ép nuốt chửng sức mạnh huyết mạch của ngươi”.
Diệp Quân hơi khó xử, làm như vậy sẽ gây ra tổn thương cực lớn cho hắn, hắn vội vàng hỏi: “Cách thứ hai thì sao?”
Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Song tu”.
Song tu!
Nghe câu này, Diệp Quân lập tức sững sờ.
Dạ Nam Tình thu hồi ánh mắt: “Ngươi không cần cho ta sức mạnh huyết mạch, ta cũng không cần”.
Diệp Quân khó hiểu: “Tại sao?”
Dạ Nam Tình bình tĩnh nói: “Trong cơ thể ta hoàn toàn không có huyết mạch Vương Đạo!”
Sắc mặt Diệp Quân hơi thay đổi: “Ý cô là sao? Cô không phải là người của gia tộc Vĩnh Dạ ư?”
Dạ Nam Tình liếc mắt nhìn Diệp Quân: “Đêm đã khuya, chúng ta nghỉ ngơi thôi!”
Nói xong, cô ta nằm xuống giường, từ từ nhắm mắt lại.
Diệp Quân liếc nhìn Dạ Nam Tình đang nằm trước mặt, im lặng không nói gì, cô gái này ngày càng trở nên bí ẩn.
Diệp Quân không nghĩ nhiều, đứng dậy chuẩn bị ra khỏi phòng, lúc này, Dạ Nam Tình đột nhiên nói: “Nếu ngươi đi ra ngoài, ngày mai sẽ có rất nhiều lời đồn”.
Diệp Quân suy nghĩ một lát, sau đó ngồi ở một bên, hắn nhìn Dạ Nam Tình, không lên tiếng.
Dạ Nam Tình nhìn hắn: “Ngươi nhìn ta làm gì?”
Diệp Quân suy nghĩ, sau đó nói: “Nam Tình cô nương, ta có cảm giác cô đang xem thường ta!”
Dạ Nam Tình nhìn chằm chằm vào Diệp Quân, không đáp lời.
Diệp Quân nhìn thẳng Dạ Nam Tình: “Ta nói đúng không?”