Diệp Quân trầm giọng nói: “Bây giờ thế lục đang rất bất lợi, nếu có thần vật tại sao không lấy ra dùng? Tháp gia, ngươi mở ra giúp ta đi!”
Lúc này, hắn không cố chấp nữa.
Có bảo bối gì thì lấy ra dùng hết đi.
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Thứ này thật sự không thể dùng, thật đấy!”
Diệp Quân hơi nghi hoặc: “Chúng ta dùng để đối phó với thần linh cũng không được sao?”
Tiểu Tháp nói: “Không được! Sức sát thương của thứ này không phân ta địch, một khi sử dụng thì mọi người đều xong đời!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, có phải ngươi lại lừa ta không?”
Tiểu Tháp đau khổ nói: “Tiểu tổ tông, ngay cả cha ngươi cũng không dám động vào những thứ mẹ ngươi để lại cho ngươi chứ đừng nói là ngươi, cái này không được, mọi người thật sự sẽ toi mạng đấy”.
Đến hôm nay nó vẫn nhớ quả bom kia đáng sợ đến mức nào!
Nếu rơi vào tay Diệp Quân, Diệp Quân không hiểu lại dùng lung tung thì không ai chống đỡ nổi.
Nghe Tháp gia nói vậy, Diệp Quân nhìn túi vải trong tay, cảm thấy hơi khó hiểu.
Cái quái gì mà uy lực không phân ta địch chứ?
Lúc này, Võ Lão bên cạnh cũng vội vàng gật đầu: “Không được tùy tiện dùng, đợi sau này cậu quen với những thứ đó rồi hẵng dùng!”
Ông ta phụ trách Võ Các, chuyện nghiên cứu về võ đạo, kỹ thuật nhất đạo do Tiểu Ái phụ trách, nhưng ông ta cũng biết những thứ do Tần các chủ và Tiểu Ái tạo ra đều rất đáng sợ.
Đó không phải là thứ mà Diệp Quân bây giờ có thể kiểm soát.
Nghe Lão Võ nói vậy, Diệp Quân từ bỏ ý định mở túi vải, nhưng hắn lại càng tò mò về thứ trong túi vải hơn.
Đúng lúc này, trong đường hầm thời không lại xuất hiện một luồng khí tức mạnh mẽ, sau đó, một người phụ nữ áo xanh bước ra, mái tóc đỏ xõa sau lưng, ánh mắt lạnh lùng không chứa bất kỳ cảm xúc nào.
Sau khi người phụ nữ áo xanh bước ra, bà ta nhìn An Nam Tịnh, sau đó chớp nhoáng đã xuất hiện trước mặt An Vương.
Bảy vị Thần Đế!
Không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Bây giờ phía An Vương có bảy vị Thần Đế.
Vị Thần Đế kia vừa bước ra, trong đường hầm thời gian bỗng chấn động kịch liệt.
Dưới ánh mắt của mọi người, một đoàn cường giả giáp đen đột nhiên bước ra từ trong đường hầm thời không.
Có đến hàng ngàn người.
Mấy ngàn người này mặc giáp đen, đầu đội mũ đen, tay cầm thương dài, vừa bước ra, một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra, sau đó hướng về phía người của thư viện Quan Huyên.
An Nam Tịnh tiến lên một bước, phất tay.
Bùm!
Trong nháy mắt, luồng khí tức mạnh mẽ kia đã bị An Nam Tịnh đánh vỡ.