Trước đây mọi người cho rằng Lục Thiên là người mang thiên mệnh vì bọn họ tưởng Lục Thiên là người được chủ nhân bút Đại Đạo chọn trúng.
Lúc này, người đàn ông bỗng cười hỏi: “Tìm ta có chuyện gì?”
Diệp Quân gật đầu, kể chuyện của Bát Uyển ra.
Nghe Diệp Quân kể xong, người đàn ông không nói gì cả, chỉ chậm rãi đi về phía gần đó.
Diệp Quân chần chừ rồi cũng theo sau.
Trên đường đi, người đàn ông bỗng nói: “Ta cũng không thể thay cậu tìm Bát Uyển cô nương kia được!”
Diệp Quân nhíu mày.
Người đàn ông giải thích: “Ba nghìn đại đạo thuộc về quyền quản lý của ta, nhưng cô ấy tự mở một đại đạo bên ngoài, đạo đó không thuộc ta quản lý, thế nên ta không thể tìm thấy cô ấy được”.
Diệp Quân trầm mặc, hai tay siết chặt lại.
Người đàn ông lại nói: “Nhưng mà…”
Diệp Quân ngẩng phắt đầu nhìn người đàn ông, ông ta cười nói: “Nếu cậu có kính Tuế Nguyệt thì có thể tìm được cô ấy”.
Diệp Quân nhíu mày: “Kính Tuế Nguyệt?”
Người đàn ông gật đầu: “Đúng vậy, kính này có thể chiếu qua năm tháng, sở hữu sức mạnh Tuế Nguyệt mạnh nhất thế giới”.
Diệp Quân hỏi: “Kính Tuế Nguyệt ở đâu ạ?”
Người đàn ông: “Ở Tuế Nguyệt Giới, nếu cậu muốn lấy kính này phải nhanh chân lên, không chỉ mình cậu muốn lấy được nó đâu”.
Diệp Quân ôm quyền: “Đa tạ tiền bối!”
Nói xong hắn lập tức quay người đi.
Mà lúc này, người đàn ông bỗng gọi: “Đợi đã!”
Diệp Quân dừng bước, quay lại nhìn người đàn ông, ông ta nhìn Diệp Quân: “Cẩn thận chút!”
Diệp Quân hơi ngẩn người: “Sao ạ?”
Người đàn ông chỉ cười mà không nói gì thêm, dần dần mờ ảo.
Diệp Quân nhìn người đàn ông: “Nghe nói tiền bối có thể thao túng vận mệnh của chúng sinh, phải vậy không ạ?”
Người đàn ông cười ha hả: “Là người phụ nữ trong cơ thể cậu nói với cậu như vậy đúng không?”
Diệp Quân không đáp lời.
Người đàn ông cười nói: “Thế giới này phức tạp lắm, không đứng cùng lập trường, không sở hữu chung lợi ích, không có cùng tín ngưỡng đều sẽ nảy sinh thù địch. Chân vũ trụ đối với cậu là kẻ địch, đối với ta cũng được xem là kẻ định, vì lập trường của chúng ta không giống nhau, tín ngưỡng và lợi ích cũng không giống nhau”.
Diệp Quân trầm mặc.
Người đàn ông lại nói: “Tốt và xấu, về bản chất đều là vì lập trường không giống nhau. Ví như Bát Uyển, Bát Uyển cũng là thần linh của Chân vũ trụ, cậu thấy cô ấy là người tốt hay người xấu?”
Diệp Quân chỉ lặng lẽ nhìn người đàn ông trước mặt.