Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Hóa ra hắn có ý này, vậy tại sao hắn không nói rõ với ta?”
Giọng nói bí ẩn ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Có lẽ hắn không ngờ ngươi lại ngốc như thế?”
Tiểu Tháp: “?”
Không lâu sau Diệp Quân đến gia tộc họ Diệp.
Thật ra hoàn cảnh của gia tộc họ Diệp vào nhiều năm về trước không tốt lắm, vì năm đó họ đã ép Kiếm Chủ Nhân Gian cõng muội muội rời khỏi gia tộc họ Diệp.
Nhưng sau khi Diệp Vũ trưởng thành, gia tộc họ Diệp bắt đầu hồi phục lại nguyên khí.
Mặc dù hiện giờ gia tộc họ Diệp không mạnh bằng nhà họ An và đế tộc Bất Tử trước đó, nhưng nhờ có Diệp Vũ nên không ai dám làm gì họ.
Diệp Quân nhìn đệ phủ gia tộc họ Diệp trước mặt, khẽ nói: “Tháp gia, đây là gia tộc họ Diệp mà Kiếm Chủ Nhân Gian sống vào năm đó sao?”
Tiểu Tháp nói: “Ừ”.
Diệp Quân hỏi: “Nghe nói năm đó Kiếm Chủ Nhân Gian rất thảm, đúng không?”
Tiểu Tháp nói: “Vào trong xem thử không?”
Diệp Quân do dự một chốc rồi nói: “Làm thế không ổn lắm nhỉ?”
Đúng lúc này cánh cửa gia tộc họ Diệp ở đằng xa bỗng mở ra, một cô gái mười sáu mười bảy tuổi bước ra, cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh lam, gương mặt thanh tú, tràn đầy sức sống, tay cầm một thanh kiếm.
Lúc này cô gái bỗng nhìn thấy Diệp Quân, lúc nhìn thấy hắn, cô ấy sửng sốt, ngay sau đó cô ấy chạy đến trước mặt Diệp Quân, vui mừng nói: “Ôi đệch… Diệp Quân! Ngươi là Diệp Quân!”
Diệp Quân: “…”
Cô gái càng phấn khích hơn: “Diệp… Diệp công tử, sao ngươi lại ở đây?”
Diệp Quân do dự một chốc rồi nói: “Đến đây xem thử”.
Cô gái vội nói: “Nào, vào trong thôi! Đi đi”.
Cô ấy vừa nói vừa kéo Diệp Quân đi vào Diệp phủ.
Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, cô nương này nhiệt tình quá.
Sau khi đi vào Diệp phủ, cô gái cười nói: “Diệp công tử, ta là Diệp Trúc Tân, ngươi gọi ta Trúc Tân là được”.
Diệp Quân cười nói: “Trúc Tân cô nương biết ta sao?”
Diệp Trúc Tân cười nói: “Bây giờ có ai mà không biết Diệp công tử chứ? Diệp công tử, ta nói cho ngươi biết ngươi là thần tượng của ta, ta rất ngưỡng mộ ngươi”.
Nói rồi cô ấy bỗng giơ thanh kiếm trong tay lên, sau đó nghiêm túc nói: “Vốn dĩ ta không thích kiếm đâu nhưng sau khi thấy ngươi, ta có niềm yêu thích với kiếm. Ôi đừng có đẹp trai như thế chứ! Sao ngươi có thể đẹp đến thế?”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Sao con gái bây giờ lại nhiệt tình thế nhỉ? Chẳng ngượng ngùng, e thẹn giống thời kỳ chúng ta gì cả”.