Lúc này, người phụ nữ mặc áo đạo sĩ lên tiếng: “Đại Đế đang giữ sức”.
Nghe vậy mọi người đều nhìn người phụ nữ mặc áo đạo sĩ, cô ta nhìn về phía hai người phụ nữ váy trắng rồi bảo: “Theo tin tình báo của chúng ta, hai người phụ nữ váy trắng và Chân Thần kia mới là mạnh nhất, vì vậy mục tiêu thật sự của Đại Đế không phải Diệp Quân này, mà là ba người kia”.
Nghe người phụ nữ mặc áo đạo sĩ nói thế, mọi người đều nhìn về phía ba người phụ nữ váy trắng.
Thật ra ngay từ đầu họ đã chú ý tới ba người họ, cảm giác ba người mang lại cho họ rất kỳ quái, vì họ không cảm nhận được sự tồn tại của ba người này.
Điều này thực sự hơi bất thường!
Bởi vì những người tới đây đều là cường giả tuyệt thế, mà họ lại không cảm nhận được sự tồn tại của ba người này, nói cách khác, thực lực của ba người này không hề đơn giản.
Lúc này, người phụ nữ mặc áo đạo sĩ lại nói: “Đừng nghĩ nhiều, tất cả đều trong tầm tay của Đại Đế”.
Nghe cô ta nói thế, tất cả mọi người khẽ gật đầu, không còn nghĩ ngợi nữa.
Bọn họ đã được tận mắt chứng kiến thực lực của Vĩnh Sinh Đại Đế, nếu không họ đã không đi theo.
Bọn họ lựa chọn tin tưởng Vĩnh Sinh Đại Đế!
Bên kia, Từ Nhu nhẹ giọng nói: “Đại tỷ, sức chiến đấu của hắn mạnh như vậy là vì sức mạnh huyết mạch và Thánh kiếm Hiên Viên à?”
Từ Chân nhìn Diệp Quân, chỉ cười chứ không nói.
Từ Nhu lườm Từ Chân: “Thần thần bí bí!”
Từ Chân nhìn Diệp Quân nơi xa, khẽ nói: “Kiếm đạo của hắn bây giờ đã đạt đến cực hạn của Phàm rồi…”
Từ Nhu hơi nheo mắt lại: “Sắp đột phá?”
Từ Chân nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Xem hắn có nỡ không thôi”.
Dứt lời, lúc này, Diệp Quân và Vĩnh Sinh Đại Đế phía xa đột nhiên cùng lùi lại, trong lúc lùi lại, vô số kiếm khí và kiếm quang bắn ra bốn phía, cực kỳ đáng sợ.
Mà khi Diệp Quân dừng lại, hai mắt hắn chậm rãi nhắm lại, toàn bộ kiếm ý đột nhiên vọt trở về trong cơ thể.
Rất nhanh, Diệp Quân mở mắt ra, hắn nhìn Vĩnh Sinh Đại Đế phía xa, xòe tay phải rồi chầm chậm đè xuống, trong nháy mắt hai sức mạnh huyết mạch trong cơ thể hắn bắt đầu bị trấn áp.
Nhìn thấy cảnh này, Vĩnh Sinh Đại Đế nhíu mày: “Ngươi làm gì vậy?”
Rất nhanh, hai loại huyết mạch hoàn toàn bị trấn áp, đồng thời, Diệp Quân phất tay áo, Thánh kiếm Hiên Viên bị hắn cất đi.
Vĩnh Sinh Đại Đế khó hiểu.
Nhưng lúc này Diệp Quân lại xòe bàn tay ra, một luồng kiếm ý ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.
Bùm!
Ngay lập tức, một luồng khí thế đáng sợ bùng phát ra từ cơ thể của Diệp Quân, đồng thời, từng luồng kiếm ý mạnh mẽ không ngừng phóng lên trời.
Nhưng vào lúc này, kiếm ý này đã có sự thay đổi kinh thiên động địa.
Nhìn thấy cảnh này, Từ Nhu ở phía xa hơi nhếch miệng: “Tiểu tử này thật sự khiến người ta bất ngờ, ta không ngờ hắn lại dám từ bỏ nhanh như thế”.
Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Kiếm đạo Nhập Thần?”
Nụ cười trên khóe miệng Từ Chân dần lan rộng hơn: “Bán Bộ Nhập Thần, hắn cần một cuộc chiến kinh thiên để chứng tâm kiếm đạo”.