Nghĩ đến đây, Vương Tông hít sâu một hơi, sau đó hắng giọng nói: “Các vị trưởng lão, chống lại phong ấn với ta để người trong tộc chạy đi”.
Nói xong, lão ta bỗng tiến đến một bước, xòe bàn tay ra, một cái vòng tay màu đen xuất hiện trên cổ tay, lão ta thầm niệm vài câu cổ chú, vòng tay đó khẽ run lên, sau đó một luồng thần quang phóng lên trời từ trong vòng tay đó.
Sau khi được thần bảo trợ sức, khí tức trên người Vương Tông tăng lên rất nhanh.
Các cường giả Vương tộc như mấy người Đại trưởng lão xung quanh cũng lấy ra át chủ bài.
Thấy thế, sắc mặt đám người Tư Mã Nho ở phía xa bỗng trở nên nghiêm trọng, sau khi lao vào đánh nhau, họ mới nhận ra nếu đám người trước mặt này không bị phong ấn trấn áp thì họ sẽ đánh không lại chúng.
Không lâu sau, ánh mắt đám người Tư Mã Nho hiện lên sát khí, nếu đã thành thù của nhau thì tiêu diệt hậu họa này mãi mãi đi.
Tư Mã Nho bỗng nói: “Giết!”
Giết!
Vừa dứt lời, các cường giả Tiên Nguyên Tông lao về phía các cường giả Vương tộc.
Lúc này hai mắt của tất cả cường giả Tiên Nguyên Tông cũng đỏ ngầu.
Lúc này rồi thì chỉ có một sống một còn.
Lúc này, Vương Tông bỗng lao tới trước, cánh tay phải vung mạnh về phía trước, vòng tay trên cổ tay rung lên dữ dội, sau đó luồng sáng vàng đáng sợ bỗng nổ tung, sức mạnh cường đại lập tức tiêu diệt vài cường giả Tiên Nguyên Tông.
Tư Mã Nho lập tức biến sắc, nói: “Cẩn thận”.
Ông ta vừa nói vừa dẫn các cường giả Tiên Nguyên Tông liên tục lùi về sau, tạm thời tránh đòn tấn công.
Lúc này các cường giả Vương tộc đó cũng nhanh chóng rút lui về dưới sự dẫn dắt của mấy người Đại trưởng lão.
Luồng sáng màu vàng mà Vương Tông phóng ra xuất hiện không lâu thì bị phong ấn của Thần Nhất để lại vô tình trấn áp.
Vương Tông cũng nôn ra vài ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, vô cùng yếu ớt.
Ép buộc sử dụng thần bảo, cộng thêm lại đối đầu trực diện với phong ấn mà Thần Nhất để lại đã tiêu hao quá nhiều sức lực của lão ta, lão ta đã sắp không chịu nổi nữa.
Không dám nghĩ nhiều, sau khi dùng thần bảo đẩy lui đám người Tư Mã Nho, Vương Tông lập tức xoay người rồi biến thành lưu quang, biến mất ở tận cuối chân trời cùng với đám người Đại trưởng lão bên cạnh.
Lúc này có cường giả trong Tiên Nguyên Tông đã bắt đầu thu dọn chiến trường, phải nói trong nhẫn của những cường giả Vương tộc này có không ít bảo vật, trong nhẫn của vài người còn có Tổ Nguyên, khiến các cường giả Tiên Nguyên Tông đều cười không nhặt được mồm.
Đúng là kiếm được món hời lớn.
Lúc này Tư Mã Nho dẫn đầu bỗng nói: “Đuổi theo”.
Nghe Tư Mã Nho nói thế, tất cả cường giả Tiên Nguyên Tông lập phản ứng lại, bây giờ không phải là lúc vui vẻ, chắc chắn ở bên ngoài những người này không đơn giản, mà giờ có thể nói là Tiên Nguyên Tông đã kết mối thù sinh tử với đối phương… Nếu không đuổi giết đến tận cùng thì sau này sẽ gặp vô số rắc rối.
Nhân lúc người gặp nạn lấy mạng ngươi luôn.
Tất cả cường giả Tiên Nguyên Tông đều đuổi theo dưới sự dẫn dắt của Tư Mã Nho.
Võ Tông.