Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vù vù!

Quảng trường chỉ còn lại tiếng gió.

Mọi người đều không ngờ Diệp Quân lại dám khiêu khích người mang thiên mệnh thật.

Không có não à?

Không!

Ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Quân dẫn trở nên nóng rát.

Kiếm tu!



Mẹ nó đây mới là kiếm tu.

Dù có chết cũng không chịu khuất phục!

Đỉnh!

Đỉnh của chóp!

Người mang thiên mệnh?

Ông đây không nể mặt ngươi đấy!

Tịch Huyền đứng ở một bên nhìn Diệp Quân, khóe môi cong lên.

Cô ấy thích chàng trai như vậy.

Tự tin!

Thoải mái!

Bá đạo!

Nếu Diệp Quân cúi đầu trước người mang thiên mệnh thì cô ấy rất khinh thường.

Tịch Huyền nhìn Diệp Quân, ánh mắt đều chứa nụ cười, bây giờ cô ấy ngày càng thích chàng trai này rồi.

Diệp Khải nhìn Diệp Quân, cũng cảm thấy kính phục hắn.

Vì nếu là y, có lẽ y sẽ do dự, dù sao đây cũng là người mang thiên mệnh.

Y vẫn rất kiêng dè người mang thiên mệnh.

Dù sao Kiếm Chủ Nhân Gian chính là người mang thiên mệnh, mà người mang thiên mệnh ở mỗi thời đại đều là nhân vật bất khả chiến bại.

Năm đó hai vị Võ Thần của nhà họ An đều bị người mang thiên mệnh chèn ép.

Ba ngàn vạn năm nay, thế gian lại có thêm một người mang thiên mệnh, có thể sắp mở ra một thời đại hoàn toàn mới.

Thế nên y cũng hơi kiêng dè người mang thiên mệnh.

Nhưng Diệp Quân thì lại không.

Người mang thiên mệnh?

Ta không muốn nể mặt ngươi?

Bá đạo như thế đấy!

Người mang thiên mệnh nhìn chằm chằm Diệp Quân, nụ cười trên môi đã đông cứng.

Diệp Quân vẫn rất bình tĩnh.

Người mang thiên mệnh bỗng cười nói: “Diệp công tử, ngươi không cho rằng ngươi làm loạn chuyện này đến mức tuyệt tình sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK