Vua rắn bình tĩnh nói: “Đánh được thì đánh, đánh không lại thì đổi cách kiếm tiền, có vấn đề gì sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Không có vấn đề!”
Vốn dĩ hắn cho rằng có thể đầu óc của yêu thú không được tốt lắm, dẫu sao cũng là yêu thú, nhưng bây giờ xem ra hoàn toàn không phải như vậy!
Diệp Quân đưa cho vua rắn một chiếc nhẫn không gian.
Lúc này, một con rắn nhỏ bay tới trước mặt Diệp Quân và Nạp Lan Ca.
Vua rắn nói: “Mấy người đi theo nó!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Cứ như vậy, Diệp Quân và Nạp Lan Ca đi theo con rắn nhỏ biến mất trong rừng sâu.
Trên đường đi, Diệp Quân và Nạp Lan Ca thành công tránh được địa bàn của rất nhiều yêu thú, giảm được rất nhiều rắc rối!
Quan niệm địa bàn của yêu thú cực kỳ mạnh, rất nhiều lúc ngươi xông vào địa bàn của chúng, cho dù ngươi cố ý hay vô ý thì đều sẽ bị cho rằng đang khiêu khích.
Nhờ có con rắn nhỏ này dẫn đường, bọn họ giảm bớt đi được rất nhiều rắc rối.
Chẳng bao lâu sau, dưới sự chỉ dẫn của con rắn nhỏ đó, Diệp Quân và Nạp Lan Ca tới được bên trong một hẻm núi, hai bên hẻm núi là hai ngọn núi cao mấy nghìn trượng, trông cực kỳ hùng vĩ.
Lúc này, con rắn nhỏ lại dừng lại!
Diệp Quân và Nạp Lan Ca nhìn về phía con rắn nhỏ, nó nói: “Phía trước là địa bàn của tộc gấu đen lớn, tộc rắn bọn ta và bọn chúng vẫn luôn là kẻ thù không đội trời chung, nếu như bọn chúng ngửi thấy khí tức của ta thì chắc chắn sẽ mạnh tay với hai người, vậy nên chặng đường tiếp theo mấy người phải tự mình đi rồi!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, hắn mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn không gian bay tới trước mặt rắn nhỏ, cười nói: “Cảm ơn nhé!”
Rắn nhỏ liếc nhìn nhẫn không gian, bên trong có một trăm viên kim tinh.
Rắn nhỏ chớp mắt, sau đó nói: “Vua gấu đen lớn đó cũng từng học ở thư viện Quan Huyên, đặc biệt thích lễ nghi của loài người các ngươi, nếu như ngươi lịch sự một chút thì có lẽ nó cũng sẽ không làm khó ngươi!”
Diệp Quân cười nói: “Cảm ơn!”
Rắn nhỏ cười nói: “Cảm ơn tiền phí của ngươi nhé!”
Nói xong, nó nhận lấy nhẫn không gian, sau đó quay người biến mất khỏi tầm mắt của hai người.
Diệp Quân và Nạp Lan Ca đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu cười.
Nạp Lan Ca cười nói: “Đột nhiên cảm thấy hình như rắn cũng không đáng sợ tới vậy!”
Diệp Quân cười nói: “Quả thực!”
Hai người đi về phía xa.
Nạp Lan Ca khẽ nói: “Bây giờ yêu tộc và loài người vẫn có tới trăm tộc có thể chung sống hoà bình, vẫn phải cảm ơn Kiếm Chủ Nhân Gian năm đó, là ông ấy đã thống nhất lại toàn vũ trụ, để cho trăm tộc được chung sống hoà bình. Hơn nữa còn xây dựng nên trật tự hoàn toàn mới. Nếu không thì thế gian này chẳng biết sẽ còn hỗn loạn tới mức nào nữa!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau khi vào thư viện, hắn cũng đọc được rất nhiều chuyện có liên quan tới Kiếm Chủ Nhân Gian.