Tiểu Tháp đau đớn trong lòng, nhưng nó không dám nói.
Người phụ nữ váy trắng nói: “Đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu: “Vâng ạ”.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Nhất Niệm: “Nhà ngươi ở đâu? Chỉ đường đi”.
Sắc mặt Diệp Quân nhanh chóng thay đổi.
Nhất Niệm: “..”.
Tiểu Tháp: “..”.
Một lát sau, đám người Diệp Quân rời đi.
Lúc này, một tên kiếm tu che mắt xuất hiện bên trong, ông ta đứng tại chỗ yên lặng rất lâu, sau đó nói nhỏ: “Sư đệ, đi thôi”.
Nói xong, ông ta xoay người rời đi.
Kiếp Giới ở Chân vũ trụ.
“A!”
Trong Kiếp Giới bỗng vang lên tiếng gào thét giận dữ.
Ác Đạo của Chân vũ trụ!
Ác Đạo điên cuồng gào rống, sức mạnh đáng sợ trong Vũ Trụ Kiếp không ngừng trào ra, nhưng vẫn luôn bị một luồng sức mạnh khác trấn áp.
Trấn áp vô cùng gắt gao!
“Diệp Quân! Nhà họ Dương!”
Bên trong Kiếp Giới, giọng nói giống như dã thú không ngừng gào thét.
…
Dựa vào sự dẫn dắt của Nhất Niệm, mọi người đã đến nền văn minh Thiên Hành.
Thượng Thần Thiên Vân cảm thấy rất nghi ngờ việc Diệp Quân đưa người phụ nữ váy trắng đến nền văn minh Thiên Hành, đương nhiên bà ta cũng lo lắng, bởi vì bà ta cảm nhận được, nữ kiếm tu váy trắng này tính tính hình như không được tốt cho lắm, nhưng bà ta không có cách nào ngăn cản, giờ chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Cường giả ở nền văn minh Thiên Hành đương nhiên đều nhận ra Diệp Quân, lúc nhìn thấy Diệp Quân, vẻ mặt của đám người ở nền văn minh Thiên Hành đều trở nên u ám, ánh mắt không mấy thiện cảm.
Cũng may lúc Thượng Thần Thiên Huyên trở về đã hạ lệnh, không được khiêu khích Diệp Quân, đặc biệt là người phụ nữ váy trắng kia.
Mục Tướng không còn nữa, bây giờ hai vị Thượng Thần là lớn nhất, cho nên không có ai dám làm trái lại mệnh lệnh của Thượng Thần Thiên Huyên, nhưng bọn họ vẫn có ý đối địch với hắn.
Diệp Quân giết nhiều cường giả của nền văn minh Thiên Hành như vậy, còn cướp mất cây sinh mệnh Thiên Hành của nền văn minh Thiên Hành, hỏi sao bọn họ có thể không hận cho được?
Nhìn ánh mắt hận thù của đám cường giả nền văn minh Thiên Hành, Diệp Quân hoàn toàn không quan tâm, ánh mắt hắn quét qua đám người, hắn nhanh chóng gặp được một người quen.
Điện chủ điện Chấp Pháp – Vu Trụ.
Thấy Diệp Quân nhìn qua, Vu Trụ nhíu mày lại, lúc này Diệp Quân đột nhiên chỉ vào lão ta.
Vu Trụ rất nghi ngờ và khó hiểu, ngay sau đó vẻ mặt lão ta đột nhiên biến đổi, lão ta còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đã đặt trên cổ lão ta.