Diệp Quân trầm mặc.
Phí Bán Thanh lại nói: “Hơn nữa, giết một mình ông ta thì chẳng có ý nghĩa gì. Bởi vì giết ông ta thì vẫn sẽ có người khác tới khiêu khích, lúc đó ngươi lại giết tiếp sao?”
Diệp Quân trầm mặc không nói.
Phí Bán Thanh nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Một người đàn ông phải học được cách khống chế cảm xúc của mình, không thể để mặc cho cảm xúc kiểm soát chính mình. Đã hiểu chưa?”
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Phí Bán Thanh khẽ cười: “Ta đi nghỉ ngơi đây! Ngươi cũng nghỉ ngơi sớm đi!”
Nói xong, bà ấy quay người đi về phía bên phải!
Đi chưa được mấy bước, bà ấy đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Cảm ơn ngươi hôm nay đã giúp ta trút giận, ta rất vui!”
Nói xong, bà ấy quay người đi về phía xa!
Diệp Quân sau khi đứng nguyên tại chỗ trầm ngâm một lúc thì cũng đi về phía viện của mình!
Sau khi đi vào trong phòng, hắn tắt đèn.
Nhưng một lát sau, cửa phòng lại được mở ra, Diệp Quân bước ra ngoài, lúc này hắn đã thay lên trên người một bộ đồ màu đen.
Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, nhảy thẳng lên trên mái nhà, sau đó lập tức biến mất trong màn đêm đen kịt.
Lần này Huyền Thiên Tông cũng tới tham gia cuộc tỷ võ, cuộc tỷ võ của thư viện Quan Huyên không chỉ có thư viện Quan Huyên có thể tham gia mà các thế gia tông môn khác cũng có thể tham dự. Suy cho cùng dù là thế gia hay tông môn đều hy vọng đệ tử của mình có thể gia nhập thư viện Quan Huyên thượng giới!
Cả thượng giới chỉ có một tổng viện Quan Huyên!
Nếu như có thể gia nhập vào bên trong, vậy thì đó thật sự là một vinh dự!
Huyền Thiên Tông cũng coi như một tông môn lớn ở thượng giới, vậy nên Diệp Quân rất dễ dàng điều tra ra được nơi ở của đối phương.
Túy Tiên Lâu!
Đây chính là nơi mà đoàn người của Huyền Thiên Tông ở lại!
Trong đêm đen, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Không phải ngươi vừa mới đồng ý với đạo sư của ngươi phải học được cách khống chế cảm xúc của bản thân sao?”
Diệp Quân nói: “Bây giờ ta rất bình tĩnh! Không kích động chút nào!”
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc, nói: “Có thể nhẫn nhịn thêm chút nữa!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, ông ta uy hiếp ta! Ông ta lại còn dám uy hiếp ta cơ đấy!”
Tiểu Tháp do dự một lát, sau đó nói: “Ông ta uy hiếp ngươi, vậy nên ngươi muốn giết ông ta sao?”
Diệp Quân nói: “Ta giết ông ta không phải để cảm thấy thoải mái mà là để tránh mối nguy hiểm cấp bách!”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Tránh nguy hiểm cấp bách cái mẹ gì…”