Mà cách đó cả ngàn trượng, phía trên một ngọn núi có một cánh cổng quỷ bằng đồng, cánh cổng này cao đến vạn trượng, được làm bằng đồng bí ẩn, xung quanh cánh cổng có khắc vẽ các hình tượng hung ác mặt người, mặt thú.
Xung quanh cánh cổng quỷ bằng đồng có năng lượng bí ẩn dao động.
Lúc này Sậu Nguyên bỗng nói: “Năm đó lúc bọn ta đến đây, cánh cổng quỷ bằng đồng vẫn chưa xuất hiện… Xem ra có người đã phá vỡ trận pháp của bọn ta”.
Diệp Quân nhìn xung quanh, trong tối quanh đó có rất nhiều khí tức không rõ.
Diệp Quân đang muốn nói gì đó, ngay lúc này cô gái từng có duyên gặp hắn một lần bỗng xuất hiện cách cánh cổng quỷ bằng đồng không xa, cô gái nhìn quanh, cười nói: “Các vị, ta có cách phá được trận pháp di tích thượng cổ này. Nhưng trên đời làm gì có đồ miễn phí, ai muốn vào trong di tích này đều phải nộp ba mươi Tổ Mạch cho ta, không biết các vị thấy thế nào?”
Xung quanh tĩnh lặng, không ai đáp lời.
Cô gái cười nói: “Nếu các vị không nói gì thì cứ tiếp tục đợi đi, đợi đến một ngàn năm sau”.
Dứt lời, cô ta định xoay người đi.
Lúc này một giọng nói bỗng vang lên từ đằng xa: “Cô có thể phá được trận pháp này thật sao?”
Cô gái dừng bước, cong môi nói: “Dĩ nhiên”.
Giọng nói đó trầm giọng nói: “Nếu cô có thể phá được trận pháp này, ta sẵn lòng trả ba mươi Tổ Mạch”.
Một giọng nói khác cũng vang lên: “Ta cũng sẵn lòng”.
Chẳng mấy chốc đã có mười mấy giọng nói vang lên, họ cũng không ngu ngốc, ba mươi Tổ Mạch đối cũng không nhiều nhặn gì với họ, di tích văn bí trước mặt này thoạt nhìn không tầm thường, phải biết trận pháp này đều là trận pháp vũ trụ nền văn minh cấp bốn, bên trong chắc chắn là một di tích vũ trụ nền văn minh cấp bốn.
Cô gái khép cánh quạt lại, gõ nhẹ vào lòng bàn tay cười nói: “Ta nói trước nhé, sau khi phá được trận pháp này, nếu các vị muốn đi vào, nhưng lại không trả tiền thì ta không khách sáo đâu đấy”.
Cô ta vừa dứt lời, hai ông lão kiếm tu bỗng xuất hiện bên cạnh cô ta.
Hai kiếm tu cảnh giới Bán Bộ Khai Đạo.
Vài người ẩn nấp xung quanh đều kinh ngạc.
Cô gái không nói gì, xoay người nhìn cánh cổng quỷ bằng đồng phía xa, sau đó xòe tay ra, một cái long ấn màu vàng xuất hiện trong tay cô ta, sau đó linh khí cả trời đất chủ động lao về phía long ấn màu vàng này như thủy triều.
Mọi người đều rất ngạc nhiên.
Vẻ mặt Diệp Quân cũng cực kỳ nghiêm trọng, vì hắn thấy linh khí trên tinh cầu này đều đang hướng về long ấn này.
Lúc này Sậu Nguyên bỗng nói: “Trong long ấn trên tay cô ta có chứa Linh Tổ”.
Nghe thế Diệp Quân cũng rất ngạc nhiên, hắn nhìn long ấn đó, ánh mắt đầy vẻ tò mò, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Linh Tổ ngoài Tiểu Bạch.
Sậu Nguyên nói: “Linh khí màu vàng nhạt… Cấp bậc của Linh Tổ trong long ấn này cao như thế, thực lực đằng sau cô nương này không tầm thường”.
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Mới chỉ là màu vàng nhạt, Tiểu Bạch nhà ta màu tím đậm, thêm cả màu bí ẩn”.