Lâm Càn cười khổ: “Không có ý gì khác, ta chỉ thuần túy là ủng hộ huynh thôi, chỉ vậy thôi”.
Diệp Quân chỉ cười nhìn Lâm Càn mà không nói gì.
Lâm Càn suy nghĩ rồi nói: “Ta không có ác ý”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.
Lâm Càn trầm giọng nói: “Diệp huynh, cha ta bảo ta nhắc nhở huynh là đã có rất nhiều thế gia và tông môn đứng về phía Lục Thiên, bây giờ bọn họ đã hoàn toàn cột chặt với nhau thành một thể lợi ích”.
Nói rồi, hắn ta dừng lại một chút mới nói tiếp: “Tình thế phát triển đến ngày hôm nay có nghĩa là người mang thiên mệnh không được phép thua, gã buộc phải thắng, nếu gã thua…”
Nói đến đây, Lâm Càn không nói tiếp nữa.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu ý của huynh!”
Tào Bạch đứng một bên bỗng nói: “Diệp sư đệ yên tâm, hôm đó Kiếm Tông ta sẽ bảo vệ, hộ tống đệ!”
Diệp Quân khẽ cười, sau đó nhìn Lâm Càn: “Thời gian này huynh ở thư viện khiêm tốn một chút, cố gắng hết sức đừng để bọn chúng tới tìm gây sự!”
Lâm Càn gật đầu: “Ta hiểu!”
Nói rồi hắn ta lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Diệp Quân: “Đây là của cha ta cho huynh, ông ấy nói nhà họ Lâm bọn ta là một gia tộc nhỏ, không thể giúp đỡ Diệp huynh được nhiều hơn, mong huynh đừng chê”.
Diệp Quân nhìn lướt qua, trong nhẫn không gian có một trăm vạn tiên tinh.
Diệp Quân cười nói: “Ta nhận tấm lòng của mọi người…”
Lâm Càn lại lắc đầu, hắn ta đặt nhẫn không gian vào tay Diệp Quân rồi nói: “Diệp huynh, huynh đừng từ chối! Bọn ta biết huynh không có gia thế bối cảnh, con đường đi đến ngày hôm nay rất gian khổ, đặc biệt là về mặt tiền bạc. Một trăm vạn tiên tinh đúng là không nhiều, nhưng cũng có thể giúp huynh mua được ít đan dược hay gì đó, tóm lại huynh đừng chê ít, nhận là được rồi!”
Diệp Quân trầm mặc.
Lâm Càn tiếp tục nói: “Thời gian này ta sẽ kín tiếng một chút, không để bọn chúng gây sự với ta nữa, một tháng sau ta sẽ tới võ đài để cổ vũ cho Diệp huynh!”
Nói xong hắn ta quay người rời đi. . Đam Mỹ Hài
Diệp Quân lặng lẽ nhìn Lâm Càn đã đi xa.
Tào Bạch khẽ nói: “Người này cũng được đấy”.
Diệp Quân cười rồi cất nhẫn không gian vào.
Đúng lúc này, một chàng trai bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Tào Bạch, chàng trai bước nhanh tới trước mặt Diệp Quân rồi lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho hắn.
Trong nhẫn có ba trăm vạn tiên tinh!
Diệp Quân ngơ ngác: “Huynh là?”
Chàng trai nhìn Diệp Quân: “Ta là người của Tần Phong trưởng lão!”
Diệp Quân sững người.
Chàng trai tiếp tục nói: “Trong nhẫn không gian, ngoài ba trăm vạn tiên tinh ra thì còn có ba mươi viên Hồi Phục Đan cấp Thần và ba mươi viên Trị Thương Đan cấp Thần. Tần trưởng lão nói là thân phận của Tần trưởng lão đặc biệt nên không thể đích thân tới gặp huynh, mong huynh đừng để bụng. Còn nữa, Tần trưởng lão nói vĩnh viễn xem huynh là huynh đệ”.