Lại thêm một siêu thế lực xuất hiện trên đời!
Đúng lúc này, thân hình ông lão tóc trắng chợt nhòe đi.
Diệp Quân giật mình.
Ông lão chỉ cười không nói rồi hoàn toàn biến mất. Diệp Quân quay phắt lại nhìn, thấy ông ta xuất hiện ở nơi xa.
Đó mới là bản thể chân chính!
Ông lão nhắm mắt lại, thì thầm: “Thượng Kiếm Tông…”
Uỳnh!
Hàng loạt luồng khí tức cuồn cuộn vọt lên từ mặt đất.
Diệp Quân đi ra ngoài, thấy ông lão vung tay gọi đạo ấn xuất hiện. Ông ta nhìn nó, không nói gì, cũng không có ý trả lại.
Diệp Quân cũng im lặng quan sát.
Hắn vốn muốn đánh cược một phen.
Mà đã là cá cược, tất sẽ có nguy hiểm.
Thua cược thì sao?
Diệp Quân không biết, nhưng hắn biết, nếu thua cược, không chỉ mất đi đạo ấn, mà còn có thêm một kẻ thù siêu cấp nữa.
Thượng Kiếm Tông!
Lúc này xung quanh ông lão tóc bạc đã có sáu Mệnh Vận Đại Đế!
Mà khí thế của ông lão tóc bạc đã vượt xa Mệnh Vận Đại Đế, đội ngũ này chỉ yếu hơn nền văn minh Vĩnh Sinh một chút mà thôi.
Bên cạnh ông lão áo bạc ngày càng có nhiều cao thủ, đã có bảy Mệnh Vận Đại Đế, Đại Đế bình thường cũng hơn hai mươi người, còn lại thấp nhất cũng là cảnh giới Thần Đế!
Cũng chỉ có cường giả cảnh giới Thần Đế mới có thể chống lại sự ăn mòn của mấy nghìn vạn năm tuế nguyệt, mà nơi này có hơn nghìn vị cường giả Thần Đế, hơn nữa còn đều là kiếm tu.
Lúc này, ông lão tóc bạc kia chợt nhìn về phía Diệp Quân, ông ta cười khẽ, sau đó mở lòng bàn tay, đạo ấn kia bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân nở nụ cười.
Hắn cược thắng rồi!
Ông lão tóc bạc chợt xuất hiện trước mặt Diệp Quân, cười nói: “Tiểu hữu không sợ ta cướp đạo ấn đi à?”
Diệp Quân cười đáp: “Tiền bối không phải người như thế!”
Ông lão tóc bạc nhìn Diệp Quân: “Sao cậu nghĩ thế?”
Diệp Quân đáp: “Dù có chết, tiền bối cũng sẽ không làm tay sai cho người khác, ngay cả chết còn không sợ, sao lại có thể làm chuyện vô liêm sỉ như thế được?”
“Ha ha!”
Ông lão tóc bạc đột nhiên cười to: “Tiểu hữu, cậu rất biết điều, tiếc là cậu đã có kiếm đạo của mình, nếu không, lão phu rất muốn nhận cậu làm đệ tử, để cậu làm Tông chủ của Thượng Kiếm Tông”.
Diệp Quân khẽ mỉm cười, không nói gì.