Diệp Quân không nói gì thêm với ông ta, chỉ quay sang nhìn về phía Mộ Niệm Niệm, cười bảo: “Dì Mộ, chúng ta đi thôi”.
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn Tội Vương bên dưới, gật đầu: “Được”.
Đoàn người hóa thành kiếm quang, biến mất nơi chân trời.
Tội Vương vẫn đứng đó, thở hắt ra một hơi. Ông ta nhìn quanh, chợt nở nụ cười: “Nay ta đã thành Đại Đế, vậy cũng có thể giả ngầu chút rồi. Ừm… Trước tiên cứ đi gặp đám bạn già trước đã, ha ha…”
Nói đoạn, ông ta hóa thành một vầng sáng cầu vồng, bay vọt về chân trời.
…
Trong không trung, Mộ Niệm Niệm cùng Diệp Quân và Tiểu Bạch phóng thẳng đến Đạo Tông.
Dọc đường, Mộ Niệm Niệm liếc mắt nhìn Diệp Quân, cười nói: “Lần này cũng thu hoạch được kha khá đấy nhỉ?”
Diệp Quân gật đầu: “Thu hoạch được nhiều”.
Nói đoạn, hắn liếc nhìn Tiểu Bạch ở bên cạnh, miệng nở nụ cười vui vẻ.
Tiểu Bạch này thật là lợi hại.
Hiện giờ hắn đã biết vì sao người của nền văn minh Vĩnh Sinh lại thèm muốn có được Tiểu Bạch đến thế. Tên nhóc này thoạt nhìn rất vô hại nhưng năng lực của nó thật quá nghịch thiên.
Có Tiểu Bạch thật là sung sướng.
Thấy Diệp Quân nhìn về bên này, Tiểu Bạch toét miệng cười, vung móng vuốt lên, một xiên hồ lô rơi trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân cười sảng khoái, cầm xiên hồ lô ăn.
Mộ Niệm Niệm nhìn về nơi xa, nhẹ giọng nói: “Không biết vị Vĩnh Sinh Đại Đế này đã mời chào được bao nhiêu cường giả!”
Diệp Quân trầm giọng: “Dì Mộ, nay chủ nhân bút Đại Đạo đã bị trấn áp, Chân Thần lại bị Vũ Trụ Kiếp kiềm chân, con cảm thấy, trật tự của vũ trụ rất có thể sẽ hoàn toàn sụp đổ”.
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Đã sụp đổ rồi”.
Diệp Quân ngạc nhiên nhìn bà ấy.
Mộ Niệm Niệm cười khẽ: “Mục đích của vị Vĩnh Sinh Đại Đế này chính là muốn trật tự của vũ trụ thế giới sụp đổ. Ông ta không giống Chân Thần, tuy Chân Thần đánh bại được chủ nhân bút Đại Đạo nhưng nàng ta không phủ định trật tự do chủ nhân bút Đại Đạo sáng lập ra, trật tự đó đã khiến vũ trụ có quy tắc, có sinh tử, có luân hồi, không chỉ có thế, nàng ta còn tăng cường thêm cho trật tự vũ trụ này”.
Nói đến đó, bà ấy dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Nhưng Vĩnh Sinh Đại Đế lại khác, mục đích của ông ta là triệt để phủ định trật tự hiện có, để trở lại thời đại văn minh Vĩnh Sinh, thời đại không có bất kì quy tắc, bất kì trật tự nào”.
Diệp Quân trầm mặc, sắc mặt nặng nề.
Mộ Niệm Niệm tiếp tục: “Đương nhiên, điều chúng ta cần lo lắng lúc này không phải trật tự vũ trụ, hiện tại ta cần phải dè chừng Vĩnh Sinh Đại Đế, người này có thể khai sáng một thời đại văn minh thì thực lực không thể coi thường đâu”.
Diệp Quân khẽ gật đầu.
Mộ Niệm Niệm đột nhiên hỏi: “Nếu yêu cầu con đơn độc đối mặt với Vĩnh Sinh Đại Đế, con có tự tin không?”
Diệp Quân sửng sốt.