Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Đây là?”, Tiểu Ái nói: “Không phải do chúng ta khởi động, là phía đối diện”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Có người muốn đến đây ư?”
Tiểu Ái khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Diệp Quân híp mắt.
Lúc này Thần Kỳ bỗng xuất hiện, cô ấy nhìn trận pháp khởi động đó, sau đó nói: “Nền văn minh Sâm Lâm có người sắp đến ư?”
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Thần Kỳ quay đầu nhìn Diệp Quân: “Ngài có dự định gì?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Thật ra ta rất muốn biết tại sao họ muốn quay lại”.
Thần Kỳ cười nói: “Nguyên nhân có thể rất nhiều, chẳng hạn bây giờ vũ trụ nơi họ sống đang trải qua Vũ Trụ Kiếp”.
Diệp Quân cười nói: “Có thể có khả năng này”.
Thần Kỳ nhìn trận pháp dịch chuyển: “Sắp đến rồi”.
Diệp Quân ngẩng đầu lên nhìn trận pháp dịch chuyển đó, không lâu sau một bóng người xuất hiện trong trận pháp, người đàn ông trung niên chậm rãi bước ra.
Cường giả chín phần thần tính!
Nhưng không phải là bản thể, chỉ là một bóng người.
Điều này khiến Diệp Quân khá ngạc nhiên.
Chỉ dịch chuyển một bóng người mờ ảo đến thôi sao?
Sau khi xuất hiện, người đàn ông trung niên nhìn xung quanh, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp. Không lâu sau, ông ta nhìn Diệp Quân bên dưới: “Ngươi là vua hiện giờ của nền văn minh Quan Huyên à?”
Diệp Quân khá ngạc nhiên: “Các ngươi biết ta ư?”
Người đàn ông trung niên bình tĩnh nói: “Ngươi nói xem?”
Diệp Quân khẽ cười: “Nói mục đích đến đây của ông đi”.
Người đàn ông trung niên liếc nhìn xung quanh rồi nói: “Sau khi bọn ta trở về, nơi này chỉ có thể có một nền văn minh nên ngươi có hai con đường để đi, một là đầu hàng, hai là đưa theo nền văn minh Quan Huyên của ngươi biến mất khỏi thế giới này… À đúng rồi, nếu ngươi muốn đầu hàng thì phải đưa theo đầu của ông nội ngươi đến đầu hàng, nếu không bọn ta sẽ không thừa nhận”.
Diệp Quân bật cười.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Ngươi cảm thấy rất nực cười sao?”
Diệp Quân cười nói: “Muốn đầu của ông nội ta à?”
Người đàn ông trung niên gật đầu: “Một người lấy cái đầu để đổi lấy sự tồn tại của toàn bộ nền văn minh của ngươi, ngươi vẫn được hời”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Ta không thể quyết định được chuyện này, đến lúc đó ta dẫn ông nội ta đến nói chuyện với các ông, các ông thấy thế nào?”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân: “Được thôi, đến lúc đó ngươi đừng thất hứa”.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Chắc chắn sẽ không”.