Tất nhiên đó đã là chuyện của rất lâu trước đây rồi.
Có lẽ, cậu thanh niên cõng em gái đến đây xin tị nạn lúc đó cũng không ngờ rằng có một ngày con cháu của mình cũng sẽ đến đây, hơn nữa còn đến bằng cách này.
Núi Thương Lan của mấy nghìn vạn năm trước đương nhiên không thể so với bây giờ, núi Thương Lan bây giờ cao mấy nghìn trượng, đâm thẳng vào sâu trong tầng mây, trải dài mấy nghìn dặm, núi ôm núi, vô cùng hùng vĩ tráng lệ.
Thánh địa!
Nơi này không chỉ là thánh địa của người Thanh Châu mà còn là thánh địa trong lòng tất cả học viên của thư viện Quan Huyên!
Mỗi năm đều có rất nhiều học viên thư viện tới đây học tập lĩnh ngộ.
Kiếm Chủ Nhân Gian!
Cứ hễ nhắc đến cụm từ này là trong lòng mọi người lại dâng lên cảm giác kính ngưỡng.
Núi Thương Lan hôm nay lại cực kỳ nhộn nhịp, ở chân núi, sườn núi người đông như nêm.
Tất cả mọi người đều đang đợi!
Chuyện thư viện Quan Huyên truy nã Diệp Quân đã không còn là bí mật, mà chuyện Diệp Quân muốn tới Thanh Châu để cáo ngự trạng cũng đã truyền khắp các châu từ lâu.
Diệp Quân!
Người Thanh Châu không hề lạ lẫm với cái tên Diệp Quân!
Trong cuộc tỷ võ ở Thượng Giới, chính Diệp Quân là người giành hạng nhất, phá vỡ sự độc tôn nghìn năm qua của Thanh Châu!
Mà nay, Diệp Quân đã tới Thanh Châu!
Thiên tài Thanh Châu nghe tin đều vội tới thư viện Thương Lan!
Có người tò mò!
Có kẻ hả hê trên nỗi đau của người khác!
Đương nhiên, phần lớn đều mang thái độ thù địch tới đây!
Nói cho cùng thì Diệp Quân đã cướp mất vinh quang nghìn năm của Thanh Châu.
Cuối cùng, trong sự theo dõi của tất cả mọi người, một chàng trai xuất hiện trên con đường đá ở phía xa.
Diệp Quân!
Xuất hiện rồi!
Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Quân!
Thiên tài kiếm tu tới từ Nam Châu!
Diệp Quân chậm rãi bước về phía thư viện Thương Lan kia, hắn nhìn lướt xung quanh, thấy nhiều người thế này cũng hơi bất ngờ!
Nhiều người tới chào đón mình vậy sao?
Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện ra hình như những người này không phải tới để chào đón mình!
Trong mắt nhiều người toát ra ý thù địch rất rõ ràng.