Diệp Quân trầm mặc.
Hoà thượng quan sát Diệp Quân một lượt: “Kiếm tu?”
Trong lòng Diệp Quân chợt kinh ngạc: “Sao tiền bối lại biết?”
Hoà thượng bình tĩnh nói: “Trên người ngươi có nghiệp chướng, Đạo Môn bọn ta không thu nhận!”
Nói xong ông ấy quay người rời đi.
“Sư phụ!”
Cô gái đột nhiên kéo lấy hoà thượng, hơi cuống lên: “Hiếm lắm mới có một người, sao người lại không thu nhận hắn?”
Hoà thượng hơi bất lực: “Trên người tên này có nghiệp chướng rất nặng, nếu như thu nhận hắn thì sư đồ chúng ta e rằng tương lai sẽ khó mà có được kết cục tốt đẹp!”
Cô gái quay đầu liếc nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Con cảm thấy trông hắn cũng khá đẹp trai đấy chứ!”
Diệp Quân: “…”
Hòa thượng cũng nhất thời chẳng biết nói gì!
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên nứt ra, một giây sau, một luồng khí tức khủng bố đột nhiên bao trùm xuống!
Hòa thượng nheo hai mắt lại: “Chân Long!”
Diệp Quân cũng cau mày, hắn quay người nhìn ra, thấy có một người đàn ông trung niên bước tới từ trên bầu trời!
Người tới chính là Ngao Mông!
Sắc mặt của Ngao Mông vô cùng khó coi, vốn dĩ có thể tới sớm hơn, thế nhưng ông ta lại bị ông lão lưng gù kia lừa gạt!
Đúng là đáng chết!
Nếu như đối phương không phải người của Tiên Bảo Các thì ông ta thật sự muốn tự tay mình giết chết đối phương!
Bên dưới, Diệp Quân nhìn Ngao Mông, sắc mặt lập tức trở nên u ám!
Đến nhanh thế!
Ngao Mông liếc nhìn Diệp Quân bên dưới, lúc này, hòa thượng kia đột nhiên nhếch miệng cười: “Tộc Chân Long…lẽ nào tộc trưởng của các ngươi chưa từng nói với các ngươi rằng không thể đặt chân vào Đạo Giới sao?”
Ngao Mông nhìn về phía hòa thượng, một giây sau, sắc mặt của ông ta lập tức biến đổi: “Đạo hòa thượng!”
Đạo hòa thượng!
Ở Trung Thổ Thần Châu, có mười hai cường giả đỉnh cao, mười hai người này chính là trụ cột của Trung Thổ Thần Châu, mà Đạo hòa thượng này cũng chính là một trong số đó.
Ngao Mông trầm giọng nói: “Đạo hòa thượng, tên này là người mà tộc Chân Long bọn ta buộc phải giết, ông…”