Mười năm trôi qua, lúc này Diệp Quân đã có thể gấp được những ô vuông thời không, nhưng khi bắt đầu đè nén thời không thì hắn mới nhận ra nó khó khăn nhường nào.
Khi tất cả ô vuông thời không được gấp lại, tương đương với việc sức mạnh thời không trong mỗi chiếc hộp chồng lên nhau. Sau khi gấp lại, sức mạnh trong thời không đã có sự thay đổi về chất, đến khi đè nén, nó lại tương đương với sự thay đổi về chất trên cơ sở sau khi đã thay đổi về chất.
Lúc này, hắn cũng giống như Nhất Niệm, đều phải dùng kiếm Thanh Huyên để giúp đỡ, nếu chỉ dựa vào sức của một người thì không thể làm được.
Chỉ khi dùng kiếm Thanh Huyên làm trung gian và áp chế mới có thể tiếp tục, nếu không thời không sau khi gấp lại không thể chịu nổi, sẽ trực tiếp nổ tung.
Điều đáng nói là trong suốt mười năm qua, vì hắn không ngừng gấp thời không nên không chỉ thành tựu trong phương diện thời không tăng lên rất nhiều, mà thần hồn của hắn cũng tăng mạnh. Bởi vì gấp thời không tiêu hao cực kỳ nhiều thần hồn, tiêu hao thế này thực ra cũng là một sự rèn luyện.
Nhưng khi tiến hành đè nén thời không, hắn phát hiện thần hồn hiện tại của hắn vẫn còn kém xa, cho dù có kiếm Thanh Huyên trấn áp cũng không được, vì thế Diệp Quân lại ăn một quả Thiên Hành!
Tăng một trăm triệu năm tu vi!
Diệp Quân cực kỳ ngạc nhiên trước quả Thiên Hành này, bởi vì nó thực sự quá bổ!
Tuy quả Thiên Hành không thể khiến hắn đột phá cảnh giới, nhưng lại tăng trưởng thần hồn cho hắn rất nhiều. Không chỉ thần hồn mà đến sức mạnh huyết mạch cũng được cải thiện. Đương nhiên, cải thiện huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân là không đáng kể, nhưng lại có cải thiện rất lớn đối với huyết mạch viêm hoàng.
Trong ba dòng huyết mạch này, tuy huyết mạch viêm hoàng không bằng huyết mạch phong ma và huyết mạch phàm nhân, nhưng cũng không ngừng cải thiện, liên tục tiến đến gần hơn với hai huyết mạch kia.
Không chỉ hắn sử dụng quả Thiên Hành mà hắn còn bảo Ngao Thiên Thiên cũng ăn một quả. Quả Thiên Hành này giúp ích cho cô ấy nhiều hơn, dù sao cô ấy cũng là Long tộc, quả Thiên Hành ngoài tăng huyết mạch và thần hồn của cô ấy ra thì còn có thể tăng cường sức mạnh cơ thể.
Ngày tháng trôi qua, Diệp Quân đã dần thành công trong việc nén các ô vuông thời không sau khi đã gấp.
Mấy năm trôi qua, cuối cùng hắn cũng đè nén được thời không sau khi gấp thành một quyển sách dày. Mà giờ khắc này, sức mạnh trong thời không trước mắt hắn đã thật sự hủy thiên diệt địa, cho dù là hắn cũng cảm thấy hơi sợ hãi.
Lúc này, Nhất Niệm và Tịnh An đi tới, vẻ mặt hai người đều hơi nặng nề.
Nhất Niệm nhìn thời không trước mặt Diệp Quân với vẻ mặt khá nghiêm túc: “Có kiểm soát được nó không?”
Diệp Quân trầm giọng đáp: “Hẳn là không thành vấn đề!”
Nói xong hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, rất nhanh hắn đã cảm ứng được kiếm Thanh Huyên, lúc này kiếm Thanh Huyên đã hợp thành một thể với thời không sau khi đè nén.
Giọng Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Sức mạnh thời không này hơi quái dị, đừng phóng ra ở đây”.
Diệp Quân gật đầu, nếu phóng sức mạnh ẩn trong thời không trước mặt hắn lúc này ra, chắc chắn Tiểu Tháp không chịu nổi, bởi vì bên trong còn có kiếm Thanh Huyên!
Nhất Niệm nói: “Ra ngoài thử không?”
Diệp Quân gật đầu, một lát sau hắn cùng với Nhất Niệm và Tịnh An đến một vũ trụ hư vô.
Diệp Quân nhìn thời không hư vô xung quanh, thầm nhẩm niệm, thanh kiếm trước mặt lập tức bay ra.