Nghe thấy lời của Trấn Thiên, lúc này mọi người mới hiểu ra. Đúng thế, từ đầu đến cuối Diệp Quân kia đều không quá xem trọng quyển sổ.
Người nào, gia đình thế nào mới có thể làm như thế?
Trấn Thiên nói tiếp: “Hơn nữa mọi người không phát hiện ra à? Người này còn trẻ tuổi như thế, nhưng khi đến Trấn tộc chúng ta, đối diện với chúng ta, hắn lại không hề có vẻ sợ sệt… Loại người này là kiểu đã trải đời, nói cách khác là chắc chắn hắn từng thấy thế lực lớn mạnh hơn Trấn tộc chúng ta… Hoặc có thể nói thế lực này là nhà của hắn”.
Ông lão tóc bạc cất giọng điệu nặng nề: “Trưởng lão, lời ngài nói đúng là rất có lý, nhưng có một vấn đề là ngoài ba thế lực chúng ta và khu vực Tiên Linh, chẳng lẽ trên thế gian này vẫn còn thế lực lớn mạnh hơn ư? Mà rõ ràng là hắn không đến từ nhà họ Thần, khu vực Tiên Linh hay khu vực Cổ Hoang…”
Những người khác đồng loạt nhìn về phía Trấn Thiên.
Vũ trụ này vẫn còn thế lực lớn mạnh hơn bọn họ sao?
Nếu có thì bọn họ không thể không biết được.
Trấn Thiên chợt hỏi: “Vũ trụ có giới hạn không?”
Mọi người kinh ngạc.
Trấn Thiên lắc đầu: “Không có giới hạn, từ khi thời đại tiên tổ bắt đầu, Trấn tộc chúng ta vẫn luôn thăm dò vũ trụ, tìm ra thế giới mới… Nhưng biết bao năm qua chúng ta đã chiếm đóng được bao nhiêu vũ trụ tinh hà, chúng ta đã đi tới điểm cuối cùng của bao nhiêu thế giới rồi?”
Mọi người im lặng.
Trấn Thiên lại nói: “Mọi người có còn nhớ câu nói mà tiên tổ để lại trước khi rời đi không?”
Ông lão tóc bạc nghiêm túc trả lời: “Núi cao còn có núi cao hơn”.
Trấn Thiên gật đầu: “Ý trong câu nói này của ngài ấy là Trấn tộc ta luôn phải giữ tỉnh táo, tuyệt đối đừng tự cảm thấy bản thân vô địch, từ đó trở nên ngạo mạn…”
Mọi người lại im lặng.
Thật ra biết bao năm qua, ngoài nhà họ Thần khu vực Cổ Hoang cùng với khu vực Tiên Linh, Trấn tộc bọn họ thật sự luôn khinh thường những thế lực khác.
Bọn họ biết Diệp Quân không đơn giản, nhưng thật ra sâu trong lòng bọn họ vẫn không nghĩ Diệp Quân có cùng đẳng cấp với Trấn tộc, mà bọn họ cũng không tin trên thế gian này có thế lực mạnh hơn ba thế lực bọn họ và khu vực Tiên Linh.
Sao có thể được?
Vì thế mọi người vẫn cảm thấy quyết định của Trấn Thiên hơi mạo hiểm.
Lúc này, Trấn Thiên lại nói: “Ta cũng biết là rất mạo hiểm, nhưng ta vẫn quyết định thử một lần”.
Ông lão tóc bạc thắc mắc: “Vì sao?”
Trấn Thiên cười khẽ: “Mọi người cảm thấy tính cách Diệp công tử này thế nào?”
Ông lão tóc bạc hơi nghi ngờ.
Trấn Thiên tiếp tục nói: “Chỉ nói về tính cách thôi”.
Ông lão tóc bạc trầm giọng nói: “Tạm được, nếu mọi hành vi của hắn đều không có mục đích khác thì…