Phong cách hành động của hắn là không làm thì thôi, làm thì phải dứt khoát.
Mà nguyên nhân khiến ông ta lo lắng cho Diệp Quân là khu vực Tiên Linh này vượt xa nhà họ Thần và khu vực Cổ Hoang…
Nếu Diệp Quân đối đầu với khu vực Tiên Linh thì ai sẽ thắng đây?
Trấn Thiên lắc đầu cười khẽ, xoay người rời đi.
…
Sau khi rời khỏi Trấn tộc, Diệp Quân cũng không đi thẳng đến khu vực Tiên Linh mà lại đến Hắc Tử Vực.
Đương nhiên hắn vẫn nhớ Nhược tỷ đã bảo sau khi mọi chuyện kết thúc thì đến nơi này một chuyến.
Vừa đi vào Hắc Tử Vực, sau lưng đã có tiếng bước chân vang lên, Diệp Quân xoay người lại, Nhược Mệnh đã xuất hiện trước mặt hắn.
Cô ấy vẫn mặc áo choàng đen rộng thùng thình, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần khiến người ta nhìn một lần là thấy khó quên.
Nhược Mệnh cười nói: “Đến rồi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Vâng”.
Nhược Mệnh nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Người phụ nữ váy trắng kia chính là cô cô mà ngươi nói sao?”
Diệp Quân cười đáp: “Đúng thế”.
Nhược Mệnh gật đầu: “Chín phần thần tính… Đúng là đáng sợ”.
Diệp Quân muốn nói lại thôi.
Nhược Mệnh cười nói với Diệp Quân: “Muốn nói gì thì nói đi”.
Diệp Quân mỉm cười: “Nhược tỷ, không giấu gì tỷ, ta cảm thấy có lẽ cô cô của ta không chỉ có chín phần thần tính”.
Nhược Mệnh híp mắt: “Mười phần?”
Diệp Quân lắc đầu.
Nhược Mệnh hơi nghi ngờ. . đam mỹ hài
Diệp Quân trầm giọng nói: “Có khi nào bà ấy đã vượt qua mười phần rồi không?”
Nhược Mệnh sửng sốt.
Diệp Quân cười nói: “Nhược tỷ, sau mười phần thần tính còn có cảnh giới gì khác không?”
Nhược tỷ trầm giọng nói: “Không biết. Dẫu sao từ trước đến giời Thần Nhất là người có cảnh giới cao nhất, mà ông ấy là mười phần thần tính…”
Diệp Quân chợt nói: “Nhưng theo ta biết, cuối cùng Thần Nhất muốn sửa thành nhân tính”.
Nhân tính!
Nhược Mệnh cau mày: “Sau thần tính…”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta chỉ đoán thôi”.
Lúc trước hắn vốn muốn hỏi cô cô váy trắng vấn đề này, nhưng suy đi nghĩ lại cuối cùng vẫn không hỏi.
Mình nên đi từng bước thì hơn, sau khi đi tới con đường đương nhiên sẽ xuất hiện.