Bởi vì cha của ông nội hình như cũng rất đỉnh.
Vậy vấn đề tới rồi.
Không phải cha, cũng không phải ông nội, vậy là ai?
Dường như tới điều gì, con ngươi của Diệp Quân đột nhiên co rụt lại, cô cô váy trắng!
Mẹ kiếp!
Sao hắn lại quên mất cô cô chứ?
Cô cô váy trắng chẳng phải dựa vào cơ thể phàm nhân để vượt qua Đại Đạo đó sao?
Nhưng cô cô đâu phải người thân của hắn?
Nghĩ đến đây, Diệp Quân vội hỏi: “Tháp gia, nguồn gốc huyết mạch của ta là từ cô cô váy trắng à?”
Tiểu Tháp đáp: “Ừ”.
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Nhưng cô cô đâu phải người thân của ta…”
Tiểu Tháp đáp: “Sao ngươi ngốc thế?”
Diệp Quân khó hiểu.
Tiểu Tháp nói: “Sau khi huyết mạch của một người biến dị, người được lợi nhất là ai? Là người thân của người đó, mà người thân của bà ấy là ai? Là cha ngươi, bà ấy cũng chỉ có một mình cha ngươi là người thân, mà ngươi là con trai của cha ngươi, có huyết mạch phàm nhân chẳng phải đều rất bình thường sao?”
Diệp Quân hỏi: “Sao cha ta không có huyết mạch phàm nhân?”
Tiểu Tháp đáp: “Ta chỉ là một cái tháp”.
Diệp Quân: “???”
Diệp Quân không ngờ rằng huyết mạch thứ ba của mình lại có từ cô cô váy trắng.
Sức mạnh huyết mạch!
Cảm nhận được sức mạnh huyết mạch cường đại trong cơ thể, Diệp Quân hơi cảm thán, cô cô váy trắng dùng cơ thể phàm nhân nghịch thiên, vượt qua Đại Đạo, không biết đời này bà ấy phải huy hoàng nhường nào.
Tiếc là hắn biết rất ít về cô cô váy trắng này, nhất là những năm tháng quật khởi của bà, hầu như không có ghi chép nào.
Lúc này Tiểu Tháp bỗng nói: “Bây giờ ngươi cần thời gian để huyết mạch phàm nhân này đúc cơ thể ngươi thành cơ thể phàm nhân”.
Diệp Quân hỏi: “Cơ thể phàm nhân có ích lợi gì?”
Tiểu Tháp trả lời: “Không biết”.
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân nhìn Hồng Bào Đế Quân trước mặt: “Tiền bối, cơ thể phàm nhân có ích lợi gì?”
Hồng Bào Đế Quân cũng lắc đầu: “Không biết, huyết mạch phong ma cũng chỉ có trong truyền thuyết, chưa thấy bao giờ, vì vậy ta cũng không hiểu về nó lắm”.
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm.
Huyết mạch này cần hắn tự đi tìm hiểu!
Lúc này Tiểu Tháp lên tiếng: “Ngươi có thể dùng huyết mạch phàm nhân giúp tiểu chủ mẫu Thiên Thiên”.
Diệp Quân vội hỏi: “Giúp thế nào?”