Nạp Lan Ca nhìn Diệp Quân một lát rồi nở nụ cười thản nhiên: “Muội cùng huynh tranh!”
Diệp Quân cười đáp: “Được!”
Hai người chậm rãi tản bộ đi xa!
Lúc này, Diệp Quân bỗng nói: “Tiểu Ca, trước nay huynh vẫn luôn có một câu hỏi, là về thể chất Thánh Linh của muội. Thể chất này thật sự không gặp trở ngại gì trong giai đoạn đầu tu luyện sao?”
Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Thế có nghĩa là muội muốn tăng cảnh giới như thế nào thì cứ thế tăng thôi à?”
Nạp Lan Ca cười đáp: “Trước đây là như vậy, nhưng bây giờ muội đã bắt đầu khống chế cảnh giới của mình rồi!”
Diệp Quân không hiểu: “Sao phải làm vậy?”
Nạp Lan Ca giải thích: “Quyển công pháp tu luyện huynh cho muội đã khiến muội hiểu rằng, mình phải thấu hiểu hoàn toàn một cảnh giới trước khi đột phá cảnh giới cao hơn, nếu không cứ tiếp tục tăng cảnh giới như vậy thì căn cơ sẽ không vững. Ví như muội và huynh, trước đây cảnh giới của muội cao hơn huynh nhưng muội lại không thể nắm chắc có thắng được huynh hay không!”
Diệp Quân im lặng.
Nạp Lan Ca nói: “Phải làm đâu chắc đấy!”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng vậy! Chúng ta tu luyện phải làm đâu chắc đấy, nếu tăng cảnh giới quá nhanh thì lại không tốt”.
Nạp Lan Ca nở nụ cười: “Phải cảm ơn quyển công pháp tu luyện mà huynh đã cho muội, nếu không muội vẫn còn đang chìm đắm trong khoái cảm tăng cảnh giới, sau đó không từ thủ đoạn để nâng cao cảnh giới của mình. Tuy tạm thời thực lực sẽ được nâng cao rất nhiều, nhưng về lâu về dài thì lại thiệt hại quá lớn!”
Diệp Quân cười nói: “Cùng nhau cố gắng!”
Nạp Lan Ca nhoẻn miệng: “Cùng nhau cố gắng!”
Dưới ánh trăng, hai người cứ chầm chậm tản bộ cùng nhau, rất yên tĩnh và vô cùng ấm áp.
Ngay lúc này, Tôn Hùng bỗng chạy nhanh tới: “Diệp Quân!”
Diệp Quân và Nạp Lan Ca dừng bước, Tôn Hùng chạy tới trước mặt họ, nặng nề nói: “Ngươi mau về lại Lễ Viện đi, Tiêu Qua muốn lên đài sinh tử với Lục Kha kia!”
Nghe vậy, Diệp Quân hơi sửng sốt, sau đó hỏi: “Vì sao?”
Sắc mặt Tôn Hùng hơi khó coi: “Lục Kha cướp bạn nhảy của Tiêu Qua, cô gái kia thì lại chọn Lục Kha ngay trước mặt Tiêu Qua, còn cố tình buông lời sỉ nhục… Mẹ kiếp! Đây chắc chắn là cái bẫy, là cái bẫy do tên Lục Kha khốn kiếp kia lập ra!”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Bọn họ lên đài sinh tử chưa?”
Tôn Hùng đáp: “Bây giờ đang chuẩn bị đến đài sinh tử đấy!”
Diệp Quân hơi híp mắt: “Đi thôi!”
Nói rồi hắn cất bước đi!
Nạp Lan Ca không nói gì, đi theo hắn.