Hơn nữa Diệp Quân cũng không có ý trách nhà họ An.
An Khinh Hàn nhìn nhẫn không gian trước mặt, nhất thời hơi không biết làm sao.
Tổ Mạch này là một thứ trong truyền thuyết.
Với cô ấy, ngay cả Tổ Nguyên cũng là một thứ không thể có, đừng nói chi là Tổ Mạch.
Lúc này Diệp Quân chợt cười hỏi: “Chê ít à?”
An Khinh Hàn vội lắc đầu: “Không… Không phải…”
Nhìn cô gái hơi bối rối trước mặt, Diệp Quân nhất thời bật cười, đúng là người trẻ tuổi! Sự bình tĩnh trước đó ít nhiều gì vẫn chứa đựng chút nguỵ trang.
Đương nhiên có thể làm được như thế đã là xuất sắc lắm rồi.
Lúc này Nạp Lan Ca cũng đi đến, cô mở lòng bàn tay, một quyển trục chậm rãi bay đến trước mặt An Khinh Hàn: “Đây là võ điển do người của Võ Các nghiên cứu được, có lẽ sẽ có ích cho cô”.
An Khinh Hàn vội nói: “Thứ này…”
Diệp Quân cười ngắt lời: “Chúng ta đang muốn đến nhà họ An, cô có thể dẫn chúng ta đi không?”
An Khinh Hàn ngây người.
Đi đến nhà họ An?
Nghe thấy lời của Diệp Quân, An Khinh Hàn tỏ vẻ nghi ngờ.
Diệp Quân cười nói: “Có được không?”
An Khinh Hàn thoáng do dự, sau đó nói: “Viện trưởng, ngài đi đến nhà họ An để làm gì thế?”
Diệp Quân cười khẽ, sau đó nói: “Chỉ đi xem thử thôi”.
An Khinh Hàn gật đầu: “Được”.
Sau đó, Triệu Tố bắt đầu ban thưởng cho An Khinh Hàn.
Phần thưởng hạng nhất lần này vẫn vô cùng phong phú, không chỉ có công pháp tu luyện mà còn có linh bảo, đương nhiên hoàn toàn không là gì với phần thưởng của Diệp Quân và Nạp Lan Ca.
Diệp Quân đi tới trước mặt Nam Phong, sắc mặt cậu ta u ám, vẻ mất mát lộ rõ trên mặt.
Diệp Quân khẽ mỉm cười: “Thắng thua trong một lúc chẳng là gì cả, con đường tương lai còn rất dài, đừng vì thế mà mất đi ý chí chiến đấu”.
Nam Phong nhìn về phía Diệp Quân, cậu ta siết chặt hai tay: “Ta khiến Viện trưởng và Nam Châu thất vọng rồi”.
Diệp Quân lắc đầu: “Ta không thất vọng, nhớ kỹ, thua một lúc không đáng sợ, sợ là mình không chấp nhận được điều đó, bị người khác đánh bại một cách quang minh chính đại không có gì mất mặt cả, hiểu không?”
Nam Phong gật đầu: “Ta hiểu rồi, Nam Châu chúng ta có thể thắng, cũng có thể thua”.
Diệp Quân cười nói: “Thế mới đúng”.
Nam Phong nhìn Diệp Quân: “Viện trưởng, ta sẽ thi vào tổng viện bằng thực lực của mình”.
Diệp Quân cười đáp: “Chờ mong ngươi đến tổng viện”.
Tổng viện!
Hắn biết gần như tất cả học viên đều muốn thi vào tổng viện, nơi đó mới thật sự là sàn đấu lớn, vì ở nơi đó ngươi không chỉ có thể nhìn thấy thiên tài yêu nghiệt cao cấp đến từ vũ trụ Quan Huyên mà còn có thể nhìn thấy thiên tài siêu cấp đến từ ngoài vũ trụ Quan Huyên nữa.