Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến đây nó dừng lại một chốc rồi lại nói: “Đương nhiên, Kiếm Đế chỉ là một danh xưng không có nghĩa là mạnh nhất, vài cường giả kiếm tu không quan tâm đến danh xưng này”.

Diệp Quân phấn khích nói: “Tháp gia, bây giờ ta là Bán Bộ Kiếm Thánh, có phải ta thăng cấp hơi nhanh không? Cao hơn nữa là Kiếm Tiên rồi! Kiếm Tiên đó!”

Tiểu Tháp im lặng một chốc rồi nói: “Chỉ là một danh xưng thôi, ngươi đừng để ý đến quá”.

Diệp Quân vẫn vô cùng vui vẻ: “Bán Bộ Kiếm Thánh, Kiếm Tiên… Tháp gia, Kiếm Tiên đó! Ta có cơ hội trở thành Kiếm Tiên”.

Tiểu Tháp: “…”

Tiểu Tháp còn muốn nói gì đó thì giọng nói bí ẩn bỗng vang lên: “Ngươi đừng nói nữa, có chút cảm giác theo đuổi và thỏa mãn có gì không tốt à?”



Tiểu Tháp im lặng không nói gì thêm nữa.

Lúc này quả thật Diệp Quân rất phấn khích, Kiếm Tiên là sự tồn tại trong truyền thuyết.

Mà bây giờ hắn có cơ hội trở thành một Kiếm Tiên.

Thế này bảo hắn không phấn khích sao được chứ?

Tiêu Qua ở một bên nhìn Diệp Quân, cảm thấy hơi ngạc nhiên, vô lý thật! Chỉ là vượt qua thử thách đầu tiên thôi, sao Diệp huynh có vẻ mừng rỡ đến thế nhỉ?

Đúng lúc này giọng Lạc Chiêu Kỳ ở đằng xa vang lên: “Các vị nghỉ ngơi một lúc, thư viện sẽ dùng trận pháp dịch chuyển các vị đến yêu vực vô tận, nhiệm vụ của các vị rất đơn giản, đi xuyên qua yêu vực vô tận để đến điểm cuối cùng, sau đó xem như vượt qua thử thách thứ hai”.

Nói rồi cô ta nhìn người xung quanh cười nói: “Nhắc nhở một chút, yêu thú trong yêu vực vô tận thích ăn thịt người, nếu gặp phải thì nên cẩn thận”.

Vẻ mặt mọi người đều trở nên căng thẳng.

Sau khi trải qua quá trình loại bỏ người tham gia vừa rồi, họ đã không còn vẻ xem thường nhiệm vụ nữa.

Lúc này dưới chân mọi người bỗng xuất hiện từng trận pháp dịch chuyển.

Nạp Lan Ca bỗng kéo lấy Diệp Quân: “Vào thôi”.

Diệp Quân đi vào.

Nạp Lan Ca nói: “Mỗi trận pháp dịch chuyển chỉ có thể đi được hai người, vị trí dịch chuyển đều là ngẫu nhiên”.

Cô vừa nói vừa nhìn Tiêu Qua và Tôn Hùng: “Sau khi vào trong hãy nghĩ cách tập hợp”.

Tiêu Qua gật đầu: “Các ngươi cẩn thận”.

Vừa dứt lời, trận pháp dịch chuyển khởi động, mọi người đều biến mất.

Không biết đã qua bao lâu, Diệp Quân từ từ mở to hai mắt, hắn cảm giác đầu hơi mê man.

Lần này dịch chuyển hơi lâu!

Một lúc sau, Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, lúc này, ở trước mặt hắn là một con sông. Nước sông trong xanh thấy cả đáy, bên kia sông là một dãy núi trập trùng, ở điểm tận cùng của dãy núi đó loáng thoáng có thể trông thấy một lá cờ cao nghìn trượng!

Thư viện Quan Huyên!

Rất rõ ràng, nơi đó chính là đích đến trong chuyến đi này của bọn họ.

Lúc này, Nạp Lan Ca ở bên cạnh hắn đột nhiên lên tiếng: “Nơi này không đơn giản!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK