Mặc dù vẫn không thể đánh bại Diệp Thanh Thanh, nhưng thực lực của hắn so với lúc đầu đã có sự thay đổi kinh thiên động địa.
Có thể nói, từ khi kiếm đạo của hắn Nhập Thần, hai mươi năm không ngừng chiến đấu, coi như thực sự ổn định cảnh giới của bản thân và cảnh giới của kiếm đạo.
Điều này cũng khiến hắn hiểu rằng nếu đi quá nhanh cũng không tốt, phải vững vàng.
Ngoài hắn ra, thực lực của Ngao Thiên Thiên cũng tăng lên rất nhiều, bây giờ cô ấy đã hoàn toàn hiểu được truyền thừa rồng tổ, giáp thần Thiên Long mà cô ấy thi triển ra cũng đã trở thành thần giáp Tổ Long, sức phòng ngự mạnh hơn gấp mười lần trước đây!
Thực lực của cả hai đều được cải thiện rất nhiều!
Nếu cả hai người hợp nhất, thực lực sẽ còn mạnh hơn nữa!
Tiếc là cơ thể người phàm của hắn vẫn chưa hoàn toàn hình thành, đường vân trên người hắn đã biến mất, chỉ khi chiến đấu mới xuất hiện, nhưng tốc độ đúc thân thể vô cùng chậm, càng về sau càng chậm.
Theo lời của Diệp Thanh Thanh thì có lẽ bây giờ chỉ trận chiến sinh tử mới có được kết quả tốt hơn!
Mà hắn luyện tập cùng Diệp Thanh Thanh đương nhiên không thể là trận chiến sinh tử.
Nếu làm thật thì bây giờ hắn vẫn chưa phải đối thủ của Diệp Thanh Thanh.
Hôm nay, Phong Lão đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Quân và Diệp Thanh Thanh, ông ấy nhìn Diệp Quân với vẻ mặt vô cùng nặng nề: “Thiếu chủ, họ tới rồi”.
Diệp Quân nhìn Phong Lão: “Bọn họ?”
Phong Lão gật đầu, nói một cách trịnh trọng: “Hôm nay, tông chủ của Quá Khứ Tông mở Quỷ Vực”.
Diệp Quân cất kiếm đi, nói: “Nói cho ta biết về Quỷ Vực đi”.
Phong Lão khẽ gật đầu: “Theo như bọn ta biết, Quỷ Vực này là thế giới dưới lòng đất của một chủng Quỷ tộc siêu cấp bảy mươi tỷ năm trước. Năm đó, họ đã từng quét sạch Tuế Nguyệt trường hà, giết rất nhiều cường giả, cướp đoạt rất nhiều Tổ Nguyên. Không chỉ vậy, họ còn từng đại chiến với Đại Đạo”.
Diệp Quân hơi híp mắt lại: “Đại chiến với Đại Đạo?”
Phong Lão gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nói kỹ hơn một chút đi”.
Phong Lão nói: “Hồi đó họ cực kỳ cực đoan, nghĩ rằng trong vũ trụ này chỉ được phép có Quỷ tộc. Vì vậy, họ đã giết tất cả trừ Quỷ tộc. Năm đó, vô số nền văn minh ở Tuế Nguyệt trường hà đã bị họ xóa sổ, dẫn đến việc nhiều văn minh bị đứt gãy. Có thể nói, bọn họ là địch của tất cả các tộc”.
Diệp Quân nhíu mày: “Rốt cuộc bọn họ vẫn đi đối phó với Đại Đạo à?”
Phong Lão gật đầu: “Ừ, lý do tại sao họ biến mất năm đó là bởi vì họ đã bị một nhóm Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả liên kết với nhau áp chế”.
Diệp Quân nói: “Chỉ áp chế thôi sao?”
Phong Lão trầm giọng nói: “Ừ”.
Diệp Quân hơi híp mắt lại: “Nói như vậy, ngay cả Đại Đạo cũng không tiêu diệt được bọn họ, chỉ có thể trấn áp bọn họ?”
Phong Lão gật đầu: “Ừ”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Thế mà bây giờ, cô gái kia lại muốn thả Quỷ tộc ra ngoài!”
Phong Lão khẽ gật đầu: “Đúng thế, điều kiện để cô ta thả chúng ra là cậu”.
Trầm mặc một hồi, Diệp Quân nói: “Còn bao lâu nữa thì bọn chúng sẽ đến đây?”
Phong Lão nhìn Diệp Quân: “Ngay lập tức!”