Hiện giờ bọn họ chỉ có thể xem như gần bước lên cấp bốn chứ chưa hoàn toàn là cấp bốn.
Tín Du nói: “Chúng ta phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất”.
Thái A Thiên gật đầu: “Đối phương không có ý tốt. Văn minh Tu La và văn minh Quân Lâm đang đứng đầu trong các văn minh cấp ba, chúng ta gặp nguy thì bọn họ cũng không thoát. Vậy để ta đi tiếp xúc với văn minh Quân Lâm?”
Tín Du gật đầu: “Được, ông đi tìm họ, ta và Diệp công tử sẽ đi đến di tích văn minh Thuật Giả. Gọi tất cả cường giả văn minh Tu La đang ở ngoài về ngay lập tức, đồng thời tiến hành phòng thủ mức cao nhất”.
Thái A Thiên đứng dậy: “Ta sẽ lo liệu”.
Rồi nói với Diệp Quân: “Xin lỗi không thể tiếp chuyện được với Diệp công tử”.
Rồi biến mất tại chỗ.
Tín Du nhìn theo với vẻ lo lắng: “Nếu văn minh Tu La không gặp phải nội chiến…”
Cô ta cười một tiếng tự giễu. Huyền tộc và tộc Tu La đều đã hết thuốc chữa, ngày nào bọn họ còn tồn tại thì Diệp Quân sẽ không chịu giao hảo cùng văn minh Tu La.
Hại nhiều hơn lợi.
Tín Du thu hồi suy nghĩ, nói: “Diệp công tử, chúng ta đi đến di tích văn minh Thuật Giả thôi”.
Diệp Quân: “Ta có điều này tò mò. Học điện tối thượng của cô chỉ tập trung vào nghiên cứu học thuật hay là…”
Tín Du cười đáp: “Đừng xem thường học điện. Bình thường thì bọn ta đúng là chỉ tập trung nghiên cứu, nhưng cũng có quân đội vũ trang, trong đó có quân Tối Thượng cực kỳ mạnh mẽ”.
Diệp Quân gật gù: “Ra là thế”.
Tín Du bỗng hỏi: “Diệp công tử có tỷ tỷ trong nhà không?”
Hắn gật đầu: “Có”.
Tín Du chớp mắt: “Vậy ngươi không ngại có thêm một người chị chứ? Không thì chúng ta kết nghĩa đi! Ta có thể thành tỷ tỷ nuôi của ngươi… Tỷ tỷ nuôi đàng hoàng trong sáng!”
Diệp Quân: “…”
Kết nghĩa?
Thấy Diệp Quân ngây người, Tín Du đang định nói chuyện chợt cười khẽ rồi nói: “Đùa đấy, chúng ta đi tới di tích nền văn minh Thuật Giả thôi”.
Dứt lời, cô ta xoay người biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Diệp Quân lắc đầu cười khẽ, sau đó cũng biến mất.
…
Trong cửa đá của di tích nền văn minh Thuật Giả, tinh không im lặng, tám quan tài máu nằm yên dưới đất, phía trước tám quan tài có một người bí ẩn đang đứng.
Thân thể của người bí ẩn tựa như sương mù, hư ảo trong suốt, hoàn toàn không thể nhìn rõ.
Trong tay người đó cầm một cây gậy.
Người bí ẩn chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cười nói: “Lần này có khá nhiều người đến đây”.
Trong một quan tài máu sau lưng ông ta chợt có giọng nói vang lên: “Đã có tin tức về lão Cửu chưa?”