Thư viện Quan Huyên!
Kiếm Chủ Nhân Gian!
Nghĩ đến việc sắp gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, hắn cảm thấy khá kích động!
Đó là thần tượng của hắn mà!
Diệp Quân thầm nói: “Tháp gia, nếu ta gặp Kiếm Chủ Nhân Gian, câu đầu tiên ta nên nói là gì?”
Tiểu Tháp bất giác nói: “Gọi một tiếng…”
Nói đến đây, nó sực tỉnh, vội dừng lại. Sau một hồi trầm mặc, nó nói: “Ngươi muốn nói gì?”
Diệp Quân nhếch miệng cười: “Ta không biết!”
Tiểu Tháp nói: “Tùy ngươi thôi! Muốn nói gì nói nấy!”
Diệp Quân gật đầu: “Được!”
Đúng lúc này, một chàng trai bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, chàng trai nhìn Diệp Quân: “Ngươi chính là Diệp Quân của Nam Châu?”
Diệp Quân nhìn chàng trai kia, gật đầu: “Đúng vậy!”
Chàng trai cười nhạt: “Ngươi đã đánh bại An Mục, cướp đi hạng nhất của Thanh Châu ta?”
Diệp Quân nhìn chàng trai kia mà không nói gì.
Chàng trai bỗng xòe tay ra, một thanh trường thương xuất hiện trong tay gã, gã cầm trường thương chỉ về phía Diệp Quân, lạnh giọng nói: “Nào, để ta xem thử ngươi mạnh cỡ nào!”
Vù!
Gã vừa dứt lời, một thanh kiếm đã kề ngay trán của gã!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều như hóa đá!
Chàng trai thì khó tin nhìn Diệp Quân.
Diệp Quân không phí bất cứ lời nào, thu kiếm lại, tiếp tục đi.
Sắc mặt chàng trai kia cực kỳ khó coi, bỗng quay người nhìn Diệp Quân, tức giận nói: “Ngươi đánh lén! Ta không phục…”
Diệp Quân bỗng phất tay.
Vù!
Một luồng kiếm quang lướt qua yết hầu chàng trai, chớp mắt, đầu của gã ta đã văng ra mười mấy trượng!
Tất cả đều ngỡ ngàng!
Vẻ mặt Diệp Quân bình thản, không nói bất kỳ câu nào, tiếp tục đi về phía trước!
Lúc này, một gã trai bỗng tức giận chỉ vào mặt Diệp Quân: “Ngươi lại dám giết người ở Thanh Châu ta! Thế nào, ngươi khinh thường người Thanh Châu ta à?”
Thanh Châu!
Phàm là người Thanh Châu đều mang trong mình lòng tự hào, vì đây là nơi Kiếm Chủ Nhân Gian ra đời.
Đương nhiên, rất nhiều người đã biến lòng tự hào này thành cảm giác ưu việt hơn người!
Nghe gã trai kia nói vậy, một vài thiên tài của Thanh Châu bỗng nổi cơn giận!