Con gấu đen chớp mắt: “Người bên ngoài đều biết ta…biết tại hạ sao?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế!”
Gấu đen bật cười nói: “Đều là hư danh, hư danh thôi!”
Diệp Quân khẽ cười, hắn lấy ra một cuốn sách cổ mang theo bên người đưa cho vua gấu: “Vua gấu, cuốn sách này là sách vở cất giữ của thư viện Quan Huyên, mặc dù không phải công pháp hay kỹ thuật luyện võ gì, nhưng lại do Kiếm Chủ Nhân Gian năm xưa để lại. Sau khi ta đọc xong đã học hỏi được rất nhiều điều, hôm nay đi qua nơi này, thấy có duyên với vua gấu nên tặng lại cho vua gấu đấy”.
Nghe vậy, con gấu đen vội vàng nhận lấy cuốn sách cổ, sau đó nói: “Loài người…ồ, vị công tử này, ngươi thật sự quá khách khí rồi!”
Nó vội vàng lấy ra một viên nội đan cấp Thiên đưa cho Diệp Quân: “Nhận mà không đáp lễ thì thật là không phải phép, mong công tử nhận lấy viên nội đan cấp Thiên này”.
Bầy gấu: “…”
Diệp Quân: “…”
…
Nhìn nội đan cấp Thiên trước mặt, Diệp Quân im lặng hồi lâu.
Thứ này quá quý giá.
Một cuốn sách đổi lại một viên nội đan cấp Thiên?
Diệp Quân khẽ lắc đầu từ chối: “Vua gấu, đan này quý quá”.
Gấu đen nói: “Ngươi không cần sao?”
Diệp Quân lắc đầu: “Tặng sách là tâm ý của ta, còn nội đan này của vua gấu quá quý, nếu ta nhận thì quá thất đức”.
Mặc dù hắn cũng rất muốn nhận, dù sao một viên nội đan cấp Thiên có giá trị khá lớn, nhưng giới hạn làm người cho hắn biết vài thứ quá dễ dàng vẫn đừng nên lấy thì hơn.
Gấu đen nhìn Diệp Quân, cười nói: “Con người, ngươi hơi khác đấy, người không xem ta là tên ngốc giống người khác”.
Diệp Quân sửng sốt.
Gấu đen bỗng cười nói: “Ta nhận sách của ngươi”.
Nói rồi nó giơ móng gấu lên: “Cho qua”.
Nghe thế đám gấu yêu đằng sau nó lập tức tách ra hai bên.
Diệp Quân chắp tay nói: “Cảm ơn”.
Nói xong, hắn dẫn Nạp Lan Ca đi về phía khác.
Lúc này gấu đen bỗng nói: “Con người”.
Diệp Quân xoay người nhìn gấu đen, nó cười nói: “Phía trước là loài sói thiên yêu, nếu ngươi không muốn có quá nhiều phiền phức thì có thể đi đường vòng để tránh bọn nó”.
Diệp Quân mỉm cười: “Cảm ơn”.
Lúc hai người đi, Nạp Lan Ca quay đầu liếc nhìn, cô nhìn thấy mười mấy thi thể nằm ở một góc đằng sau tảng đá.
Thấy thế, Nạp Lan Ca hơi cau mày.