Một con yêu thú từ từ xuất hiện trong tầm mắt cả ba.
Con yêu thú này trông giống chó, có hai cái sừng, toàn thân đầy vảy dày phát ra ánh sáng, đuôi nó giống một chiếc đao cổ, sắc bén khiến người nhìn không rét mà run.
Nhìn thấy con yêu thú này, sắc mặt ba người đều chợt trở nên nặng nề!
Yêu thú liếc nhìn ba người.
Oành!
Bất chợt, ba người như bị sét đánh, thất khiếu đổ máu!
Diệp Quân kinh hãi nói: “Ngươi… ngươi là yêu thú cấp Vương!”
Yêu thú khinh thường liếc nhìn Diệp Quân, khinh miệt nói: “Cấp Vương? Thứ rác rưởi gì vậy? Ông đây là cấp Đế!”
Cấp Đế!
Nghe vậy, đám Diệp Quân đều tái mặt!
Cấp bậc của yêu thú không giống cấp bậc của nhân loại. Yêu thú phân từ cấp một đến cấp chín, trên cấp chín là cấp Linh, sau đó là cấp Vương, cấp Địa, cấp Thiên, cuối cùng là cấp Đế!
Yêu thú mạnh nhất ở cả cái Nam Châu này là cấp Vương!
Nhưng thứ trước mặt hắn lại là cấp Đế?
Cấp Đế?
Đầu óc Diệp Quân đã hoàn toàn trống rỗng!
Sắc mặt Tư Thanh cũng u ám như tro tàn!
Toi rồi!
Xong hẳn rồi!
Diệp Quân thầm run rẩy hỏi: “Tháp gia, không phải ngươi nói không có nguy hiểm sao?”
Tiểu Tháp trả lời: “Ừ!”
Diệp Quân run rẩy trong lòng: “Cấp Đế đấy! Là cấp Đế đấy! Ngươi thấy thế này không nguy hiểm sao? Hả?”
Tiểu Tháp đáp: “À… thì là nguy hiểm, rất nguy hiểm!”
Diệp Quân: “…”
Bấy giờ Diệp Quân đã dại cả người!
Tháp gia này không đáng tin cho lắm!
Nạp Lan Ca và Tư Thanh đã tái mét cả mặt, bọn họ không ngờ sẽ gặp yêu thú cấp Đế ở nơi này!
Cấp Đế đó!
Nó ở cái tầm truyền thuyết cổ xưa rồi!
Cho đến nay, yêu thú mạnh nhất ở cả cái Nam Châu được biết đến là cấp Vương!
Thế mà ở đây lại xuất hiện một con cấp Đế!
Chuyện này hệt như một con rồng xuất hiện ở một dòng sông nhỏ vậy, đúng là ảo thật!