Điều này sẽ ảnh hưởng đến sự sống còn của nhà họ Tư.
Hơn nữa nhà họ Tư nhất định phải phân chia, bởi vì có thể sẽ mở ra một trang tộc phổ mới.
Nếu thật sự đến thời điểm đó thì nhà họ Tư sẽ bị hủy hoại.
Bởi vì bọn họ nhìn ra mặc dù vũ trụ Quan Huyên là đồng minh của nhà họ Tư, nhưng thật ra là nể tình Tư Thông Thiên.
Nghĩ vậy, Đại trưởng lão khẽ thở dài.
Phải thừa nhận rằng giao tiếp xã hội cũng là một loại sức mạnh.
Mặc dù không cam lòng, nhưng vì lợi ích gia tộc, ông ta chỉ có thể nhượng bộ.
Tư Thông Thiên làm thế tử sẽ càng có lợi cho sự phát triển của nhà họ Tư.
…
Bác Thiên Giới.
Khi Diệp Quân, Nhị Nha và Tiểu Bạch đến cổng Bác Thiên Giới, một đạo kết giới chặn ba người họ lại.
Diệp Quân đang định rút kiếm ra thì Nhị Nha đã tung một quyền.
Bùm!
Kết giới kia vỡ vụn.
Diệp Quân lắc đầu cười, Nhị Nha cô nương này thật bạo lực.
Nhị Nha nói: “Ta đánh lớn, ngươi đánh nhỏ!”
Diệp Quân vội vàng gật đầu: “Được!”
Tiểu Bạch vẫy tay, sau đó chỉ vào mình.
Nhị Nha nghĩ rồi nói: “Ngươi đừng gây rắc rối là được!”
Tiểu Bạch: “…”
Nhị Nha dẫn Diệp Quân và Tiểu Bạch tiến thẳng vào Bác Thiên Giới, vừa tiến vào, một đạo khí tức mạnh mẽ quét về phía bọn họ, đồng thời, từ xa vang lên một tiếng quát giận dữ: “Hỗn láo, dám xâm phạm Bác Thiên Giới, không muốn…”
Lúc này, Nhị Nha lao ra, tung một cú đấm.
Bùm!
Thời không phía xa nổ tung, một đống máu thịt bắn tung tóe.
Giết ngay lập tức!
Lại một tiếng quát giận dữ nữa vang lên từ phía xa: “Hỗn láo, hỗn láo…”
Nhị Nha không nhiều lời, chỉ tung cú đấm.
Cách đó vạn trượng.
Bùm!
Thời không cách đó vạn trượng nổ tung, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu thịt tung tóe.
Lại giết tiếp.
Mí mắt Diệp Quân khẽ giật, Nhị Nha cô nương này đúng là quá tàn bạo.
Nhị Nha nói: “Tiểu Bạch, lên đi!”