Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói rồi ông ta bỗng biến mất khỏi đó.

Cam Mạc khẽ cười, cũng biến mất theo.

Trận chiến nổ ra.

Tận cuối thời không Tuế Nguyệt ở đằng xa, Diệp Quân được một nhóm Ám Vệ hộ tống một đường chạy khỏi đó.

Ngôn Phụng ở bên cạnh hắn trầm giọng nói: “Thiếu chủ, đám sát thủ đó vẫn còn ở đây”.

Diệp Quân gật đầu.



Mặc dù hắn không nhìn thấy đám sát thủ bí ẩn đó nhưng khí lạnh thấu xương lại cứ luôn đi theo hắn.

Rõ ràng là đám sát thủ đó vẫn chưa đi.

Diệp Quân lướt mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.

Phải nói rằng đám sát thủ này quả thật quá đáng sợ, nếu không nhờ Ngao Thiên Thiên luôn lấy thân bảo vệ hắn thì với sức mạnh hiện giờ của hắn, hắn không thể đánh lại đám sát thủ này.

Đây là sát thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.

Vẻ mặt Ngôn Phụng bên cạnh Diệp Quân cũng vô cùng nghiêm trọng.

Quá Khứ Tông.

Rốt cuộc thế lực bí ẩn này mạnh đến mức nào, ngay cả Tuế Nguyệt Các cũng không rõ, có thể nói Quá Khứ Tông vô cùng bí ẩn, ngay cả Tuế Nguyệt Các cũng không thể điều tra được thân phận của chúng.

Đám sát thủ này vẫn chưa đi, hiển nhiên là đang đợi thời cơ.

Diệp Quân cũng hiểu điều này, hắn nhắm mắt lại: “Thiên Thiên, vết thương của muội sao rồi?”

Lúc nãy Ngao Thiên Thiên đỡ đòn tấn công của đám sát thủ này cho hắn, nhưng bản thân cô ấy cũng bị thương.

Ngao Thiên Thiên nói: “Không sao”.

Có cây thần tự nhiên ở đây, vết thương của cô ấy không nghiêm trọng.

Diệp Quân khẽ gật đầu, lúc này như cảm nhận được gì đó, hắn bỗng dừng lại rồi ngẩng đầu nhìn về phía xa, tận cuối thời không ở đằng xa đó có một luồng khí tức đáng sợ đang cuồn cuộn lao đến với tốc độ cực kỳ khủng khiếp.

Cảm nhận được điều này, sắc mặt Ngôn Phụng lập tức trở nên cực kỳ nghiêm túc, lúc này cường giả Ám Vệ bên cạnh cô ấy cũng cực kỳ nghiêm túc, đều vào tư thế đề phòng.

Rầm!

Ngay lúc này, tận cuối thời không bỗng rung chuyển dữ dội như thể có động đất.

Một thứ gì đó to lớn đột nhiên lao đến dưới cái nhìn chăm chú của đám người Diệp Quân.

Là một con yêu thú!

Một con vượn cực lớn!

Con vượn khổng lồ này to như một ngọn núi, tay phải cầm một cây rìu khổng lồ, tuy thân hình khá lớn nhưng tốc độ lại không hề chậm, lúc này đang lao về phía mấy người Diệp Quân với tốc độ vô cùng đáng sợ.

Nó lao đến thật sự vô cùng hãi hùng, hệt như một ngọn núi nhỏ đổ ập xuống, cực kỳ đáng sợ.

Lúc này, Ngao Thiên Thiên trong người Diệp Quân đang định rời đi, Ngôn Phụng ở bên cạnh bỗng nói: “Thiên Thiên chủ mẫu, đừng rời khỏi thiếu chủ, mục đích của chúng là muốn cho cô rời khỏi thiếu chủ đấy”.

Nghe thế, Ngao Thiên Thiên lập tức dừng lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK