Gọi luôn người trong tốp ba!
Nghe An Vương nói thế, khí tức mạnh mẽ như thủy triều ập đến từ trong đường hầm thời không.
Tất cả thần linh đều nhìn về phía đó, một người đàn ông chậm rãi bước ra.
Người đàn ông mặc áo gấm, đường nét khuôn mặt sắc sảo, lưng thẳng tắp, mày kiếm mắt tinh, ánh mắt như có ánh sáng, khóe miệng nhếch môi toát ra vẻ tà ác và hoang dã.
“Ung Khải”.
Nhìn thấy người này, có thần linh ở đó ngạc nhiên thốt lên.
Nghe thấy cái tên này, tất cả thần linh đều nhốn nháo cả lên.
Người đứng thứ ba bảng Chân Võ: Ung Khải.
Là thiên tài Tuế Nguyệt Tiên trẻ nhất ở Chân vũ trụ trong một ngàn năm nay, mười bảy tuổi đã đạt đến Tuế Nguyệt Tiên, nếu có thể đạt đến Đại Đế ở mười tám tuổi thì sẽ là vị Đại Đế trẻ tuổi nhất trong ba ngàn năm nay.
Điều đáng nói là bây giờ Ung Khải vừa mười tám tuổi.
Ung Khải vừa xuất hiện, tất cả thần linh đều nhốn nháo.
Phải nói là vừa lúc bắt đầu đánh đến giờ, Chân vũ trụ quá bực bội, khó chịu.
Vì cho đến lúc này Chân vũ trụ thế mà lại không thắng được một trận nào cả.
Nhất là khi đánh với Diệp Quân, ai cũng bị Diệp Quân đánh gục, mà họ lại không có cách nào đánh trả khi đối mặt với sự khiêu khích và sự ngông nghênh của Diệp Quân, quả thật quá bức bối.
Thật ra họ cũng muốn đưa người xếp thứ ba xuất trận từ lúc đầu, nhưng làm sao được khi các yêu nghiệt bên dưới không phục.
Đều là thiên tài của Chân vũ trụ, ai mà không muốn xuất chiến chứ?
Cũng may lúc này An Vương tự mình ra mặt, đưa người xếp thứ ba lên.
Nếu không thì sẽ có khả năng người này nối tiếp người kia đi chịu chết.
An Nam Tịnh trên không trung nhíu mày khi nhìn Ung Khải vừa bước ra.
Lúc này Mộ Niệm Niệm bỗng xuất hiện bên cạnh bà ấy, Mộ Niệm Niệm nhìn Ung Khải bên dưới khẽ nói: “Người này không tầm thường đâu”.
An Nam Tịnh gật đầu.
Mộ Niệm Niệm lại nói: “Người trẻ tuổi của Chân vũ trụ trong trận này đều không tầm thường”.
An Nam Tịnh nhìn Diệp Quân bên dưới, lặng thinh không nói nhưng ánh mắt lại hiện lên vẻ lo lắng.
Đến bây giờ bên vũ trụ Quan Huyên cũng chỉ có Diệp Quân và Diệp Khải có thể đánh lại với giới trẻ của Chân vũ trụ.
Thực lực tổng thể vẫn thua kém khá nhiều.
Ở bên dưới, Ung Khải bước đến cách Diệp Quân một trăm trượng, gã nhìn Diệp Quân không nói gì nhiều đã giơ tay lên tung ra một nắm đấm.
Ầm!
Cú đấm này như trời đảo ngược, quyền thế mạnh mẽ làm rung chuyển mặt đất, thời không cả ngàn trượng đều sục sôi.
Diệp Quân ở trong vòng xoáy của đòn tấn công này lại như một chiếc thuyền giấy dập dờn trong sóng gió, vô cùng nhỏ bé.