“Vậy sao?”
Mộ Bạch cười lớn: “Thể tu cơ đấy! Ha ha…”
Diệp Quân chỉ vào trước ngực mình: “Không tin thì ngươi đấm ta một cú thử xem!”
Mộ Bạch trừng mắt nhìn Diệp Quân: “Là ngươi yêu cầu đấy nhé!”
Gã vừa nói vừa tung một cú đấm về phía ngực Diệp Quân.
Bộp!
Trong ánh mắt của mọi người, Diệp Quân bay ra xa mấy mét, cuối cùng nặng nề đáp xuống mặt đất, ngay sau đó, tay phải của hắn đặt lên trên ngực, thế rồi cũng không biết chuyện gì xảy ra, trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi!
Tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Mộ Bạch càng sững sờ, ngươi đùa à?
Thể tu?
Ngươi, mẹ kiếp, ngươi là thể tu hả?
Ông đây mới dùng có ba phần sức lực thôi đấy!
Lúc này, Diệp Quân đứng phía xa đột nhiên nhảy lên, tốc độ cực nhanh, nam thanh niên đó còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Diệp Quân giáng cho một bạt tai vào mặt.
Bốp!
Cả người nam thanh niên bay thẳng ra xa, gã vẫn còn chưa đáp đất, Diệp Quân đã nhảy lên, huých thẳng một bên đầu gối lên trên bụng của nam thanh niên!
Bốp!
Mộ Bạch trợn tròn hai mắt, trong miệng cứ thế phun ra máu tươi!
Thế nhưng vẫn còn chưa kết thúc, vào khoảnh khắc Mộ Bạch đáp đất, Diệp Quân giơ chân đạp lên trên lưng của Mộ Bạch.
Bộp!
Mộ Bạch va thẳng xuống mặt đất, nền đá xanh lập tức nứt toác, mặt của Mộ Bạch kề sát với mặt đất.
Mọi người đều ngơ ngác!
Diệp Quân quay người rời đi.
Lúc này, Mộ Bạch đột nhiên ngẩng đầu lên, gương mặt gã đã máu thịt lẫn lộn, hiểm ác nói: “Ngươi dám ra tay với ta, cái loại tạp chủng nhà ngươi, ta muốn ngươi sống không bằng chết, ngươi…”
Diệp Quân đột nhiên quay người, lao tới đầy mạnh mẽ, một giây sau, hắn giơ chân đạp thẳng lên yết hầu của Mộ Bạch!
Rắc!
Đầu của Mộ Bạch lập tức bay ra, máu tươi phun khắp mặt đất!
Tất cả mọi người đang có mặt đều sững sờ!
Giết người rồi!