Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy vậy, gã yêu thú vội nói: “Dừng tay, đây là một sự hiểu lầm…”

Lúc này, Nạp Lan Ca bỗng đi tới bên cạnh gã, sau đó đạp một phát vào miệng gã: “Câm miệng, đừng quấy rầy huynh ấy, để huynh ấy giết cho thoả, ta thích nhìn huynh ấy giết người!”

Gã yêu thú: “…”

Ở phía xa, tốc độ yêu thú chết đi càng lúc càng nhanh, chớp mắt đã mất đi hơn trăm yêu thú!

Lúc này, cuối cùng đám yêu thú đã rơi vào hoảng loạn!

Vì đánh lâu như vậy mà đến cả hình bóng của người này bọn chúng cũng chưa chạm vào được!



Ưu điểm của bọn chúng là sức mạnh và lực phòng ngự của thân xác, bọn chúng thật sự không có sở trường về tốc độ!

Lúc này, một con yêu thú ở cách đó không xa nhìn về gã yêu thú đang nằm trên mặt đất, tức giận gào lên: “Đại Vương chết rồi, chạy thôi!”

Nói xong, nó lập tức quay người chạy trốn!

Gã yêu thú tức nổ đom đóm mắt, gầm lên giận dữ: “Mẹ kiếp, ông đây chưa chết! Chưa có chết!”

Nhưng đám yêu thú kia hoàn toàn không để ý đến gã, lập tức quay đầu chạy mất tăm mất dạng!

Diệp Quân dừng lại, lúc này hắn thấy nóng quá đi mất, hơn nữa, hắn phát hiện thanh đoản kiếm trên tay mình cũng toả ra một tia sáng đỏ nhàn nhạt!

Diệp Quân thầm run giọng hỏi: “Tháp gia, sao ta cảm thấy cứ như máu mình đang chuyển động vậy?”

Tháp gia trầm lặng một lúc rồi đáp: “Ảo giác, chắc là ngươi giết đến điên rồi nên mới tạo ra ảo giác đấy!”

Diệp Quân ngớ người ra.

Tiểu Tháp tiếp tục nói: “Lần đầu chém giết kiểu này sẽ thấy kích động, chuyện thường ấy mà, nghỉ ngơi một lát là ổn thôi!” . Truyện Nữ Phụ

Diệp Quân do dự một lát rồi gật đầu.

Bên trong tháp, Tiểu Tháp đột nhiên thở phào một hơi: “May là huyết mạch của thằng nhóc này không bị thức tỉnh ở đây, nếu không ta và ngươi hoàn toàn không đủ sức để trấn áp huyết mạch của hắn!”

Giọng nói bí ẩn trầm giọng nói: “Ngươi phải dạy hắn làm người tốt!”

Tiểu Tháp đáp: “Người tốt cái đầu ngươi! Trong tình cảnh đó mà hắn không giết thì ta không để yên đâu. Đúng là chúng ta phải dạy dỗ hắn cho tốt, nhưng không có nghĩa là để hắn làm một tên bạc nhược. Nếu là cha hắn…”

Nói đến đây, nó bỗng dừng lại, rồi lại nói: “Nếu như là ông nội hắn thì nói không chừng yêu thú ở sơn mạch này đã bị chọc tiết hết cả rồi!”

Giọng nói bí ẩn hỏi: “Thế nếu là cha hắn thì sao?”

Sau một thoáng im lặng, Tiểu Tháp đáp: “Phải xem trong tình hình thế nào, nhẹ thì giống hắn, chỉ giết đến bây giờ thì dừng lại! Nặng thì cả cái thượng giới không còn nữa! Sau đó lại tiếp tục đến thế giới khác!”

Giọng nói bí ẩn: “…”

Diệp Quân chậm rãi đi tới trước mặt gã yêu thú kia, gã tỏ ra sợ hãi, đang định nói gì đó thì Diệp Quân bỗng nói: “Là Huyền Thiên Tông sai ngươi đến giết ta với Tiểu Ca đúng không?”

Gã yêu thú nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Sao ngươi biết?”

Diệp Quân thản nhiên trả lời: “Bọn ta vừa lên thượng giới đã kết thù với bọn chúng, nếu không phải chúng thì còn ai vào đây?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK