Cảm nhận được những điều này, Diệp Quân lập tức thở phào nhẹ nhõm!
Tu hành không phải là việc trong thời gian ngắn, không phải càng nhanh càng tốt, phải nhìn ra cả tương lai.
Lợi ích nhất thời đổi lại hiểm họa vào một ngày nào đó, như vậy thì rất không có lợi!
Lúc này, người phụ nữ tiên tổ nhà họ Trương lại xuất hiện trước mặt Diệp Quân, Diệp Quân vội vàng đứng dậy hành lễ: “Đa tạ tiền bối!”
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân: “Vậy mà ngươi lại áp chế cảnh giới của bản thân!”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng thế!”
Người phụ nữ híp hai mắt lại: “Trong cơ thể ngươi có một sự tồn tại thần bí rất mạnh!”
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Tháp gia của ta!”
Người phụ nữ nhíu mày: “Tháp gia?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng!”
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân: “Ta có thể gặp không?”
Diệp Quân đột nhiên hơi do dự.
Gặp Tháp gia?
Diệp Quân thầm hỏi trong lòng: “Tháp gia?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Tuỳ ngươi!”
Nó thì không sao!
Sau ba nghìn vạn năm, cũng chỉ có một số ông lớn là có thể quen biết nó!
Diệp Quân nghĩ ngợi, sau đó mở lòng bàn tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay hắn.
Lúc nhìn thấy Tiểu Tháp, đồng tử của người phụ nữ đột nhiên co lại, lùi ra sau mười mấy bước, bà ấy nhìn Tiểu Tháp trước mắt giống như nhìn thấy ma quỷ, cả gương mặt ngập tràn vẻ kinh hoảng.
Nhìn thấy dáng vẻ này của người phụ nữ, Diệp Quân cứ thế ngẩn ra!
Tháp gia xấu như vậy sao?
Doạ người ta sợ tới mức này!
Nghĩ kỹ thì không đúng lắm, tiền bối này quen biết Tháp gia!
Tiểu Tháp cũng hơi hoài nghi, hỏi: “Cô biết ta à?”
Người phụ nữ đột nhiên cúi người hành lễ rất sâu, run giọng nói: “Tiền bối năm đó từng đi theo…”
Tiểu Tháp ngắt lời người phụ nữ: “Tại sao cô lại biết ta?”
Nó cũng hơi kinh ngạc, người phụ nữ này lại còn biết cả nó, phải biết rằng sau trận chiến năm đó, thật sự có rất ít người có thể quen biết với Tháp gia.
Thấy Tiểu Tháp thừa nhận, người phụ nữ lại cúi người hành lễ: “Tháp gia, tiên tổ của ta tên là Trương Văn Tú!”
Trương Văn Tú!
Khoảnh khắc này Tiểu Tháp lại là người ngơ ngác!
Trời đất!