Mục lục
Hậu Duệ Kiếm Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói đến đây, ông ta nhìn Minh Quân.

Minh Quân cười nói: “Nếu đến thì đồng nghĩa với việc bọn họ là mười phần thần tính… Hai cao thủ mười phần thần tính vẫn chẳng là gì với nền văn minh Sâm Lâm chúng ta”.

Triệu thành chủ im lặng.

Rõ ràng nền văn minh Sâm Lâm này mạnh hơn trong tưởng tượng của ông ta.

Vũ Văn Trí ở bên cạnh chợt nói: “Vậy ta đi ước chiến nhé?”

Minh Quân lắc đầu: “Ta phải thông báo chuyện này cho Tộc trưởng trước đã”.

Vũ Văn Trí gật đầu: “Nên làm thế”.

Minh Quân nói: “Ông cứ sắp xếp cho tộc nhân trước đi, trước khi ta còn chưa trở về thì không được đi tìm thư viện Quan Huyên”.

Dứt lời, ông ta xoay người biến mất.

Mà trong ma trận đó ngày càng có nhiều tộc nhân của nền văn minh Sâm Lâm xuất hiện.

Vũ Văn Trí nhìn xung quanh, dù thời không xung quanh đã khôi phục nhưng toàn bộ rừng sâu Thần Hư đã hoàn toàn hư hại vì vụ nổ.

Hơn nữa nơi này còn có hơn một trăm thi thể.

Những người này đều bị nổ chết lúc vừa ra ngoài!

Thấy những thi thể này, sắc mặt những cao thủ của nền văn minh Sâm Lâm vừa quay lại kia đều cực kỳ khó coi.

Thành Quan Huyên.

Sau khi đưa Thần Kỳ trở về thành Quan Huyên, Diệp Quân trở về trong Tiểu Tháp.

Trận chiến lúc trước khiến hắn bị thương khá nghiêm trọng, hắn cần phải hồi phục.

Ngoài ra trận chiến đó cũng giúp hắn lĩnh ngộ được nhiều thứ, bây giờ hắn cần nhanh chóng tiêu hoá nó.

Thần Kỳ hơi lo lắng.

Vì cô ấy vừa nhận được tin người của nền văn minh Sâm Lâm đã trở về, rõ ràng hai nền văn minh này sẽ nhanh chóng có một trận chiến chấn động.

Bây giờ cô ấy cũng không chắc lựa chọn của cô ấy là đúng hay sai.

Đương nhiên bây giờ cô ấy cũng không còn đường lui nữa.

Thần Kỳ cũng tiến vào trong Tiểu Tháp cùng Diệp Quân, cô ấy cảm nhận thời không bí ẩn này, ngoài tò mò, cô ấy cũng muốn nghiên cứu về nó.

Nhưng thời không bí ẩn này hơi bài xích cô ấy, hoàn toàn không cho cô ấy chủ động dung nhập vào, khiến cô ấy cảm thấy hơi bất đắc dĩ, cô ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tìm Diệp Quân.

Diệp Quân ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn bên bờ biển, vết thương trên người hắn đang hồi phục một cách nhanh chóng.

Không biết bao lâu trôi qua, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, mà lúc này có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.

Chính là Thần Kỳ!

Diệp Quân cười hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô làm sao thế?”

Thần Kỳ cười đáp: “Diệp công tử thật sự khiến ta rất ngạc nhiên, vì ta không ngờ ngài lại có thể bất phân thắng bại với một cao thủ chín phần thần tính”.

Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thực lực của ta yếu hơn ông ta một chút”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK