Tĩnh An trợn tròn mắt: “Không có đạo đức võ đạo”.
Nói rồi cô ta bỗng giờ một quyển sách cổ màu vàng lên chắn trước mặt.
Vèo!
Một tia sáng màu vàng tỏa ra, cả người Diệp Quân lùi về sau cả ngàn trượng.
Tịnh An nhìn quyển sách cổ màu vàng trong tay, lúc nhìn thấy có một vết kiếm nông trên đó, đôi mắt xinh đẹp hiện lên một vẻ ngạc nhiên, đúng lúc này Diệp Quân bỗng cầm kiếm đánh đến trước mặt cô ta, cô ta bỗng giơ quyển sách cổ màu vàng trong tay lên, thầm niệm.
Ầm!
Một luồng sáng vàng bỗng từ trên trời rơi xuống, bao phủ Diệp Quân, Diệp Quân bị giam tại chỗ, khi cô ta vừa định rút kiếm ra, Tịnh An bỗng tiến lên trước một bước, chỉ vào giữa trán Diệp Quân.
Ầm!
Một tia sáng vàng đi vào trong người Diệp Quân.
Diệp Quân bỗng tức giận gào lên, vung mạnh kiếm chém.
Bùm!
Tia sáng vàng vỡ tan, sức mạnh cực lớn lập tức khiến Tịnh An lùi về sau.
Tịnh An hơi ngạc nhiên: “Sức mạnh huyết mạch này mạnh quá…”
Còn chưa dứt lời, Diệp Quân đã chém một nhát kiếm đến trước mặt cô ta, toàn bộ chiến trường địa ngục biến thành biển máu vô tận, tà khí và sát khí ngút trời lập tức nhấn chìm cô ta.
Tịnh An vẫn rất bình tĩnh, cô ta bỗng giơ quyển sách cổ màu vàng trong tay lên, sau đó mở đến một trang, thầm niệm.
Ầm! Một tia sáng vàng bỗng bắn ra từ trong cuốn sách cổ màu vàng, thoáng chốc đã nhấn chìm Diệp Quân, sau đó cưỡng ép Diệp Quân tiến vào một thế giới màu vàng hư ảo, nhưng ngay sau đó, sau khi Diệp Quân vung kiếm lên, thế giới này bỗng chốc tan thành mây khói.
Tịnh An trợn tròn hai mắt, trong mắt đầy vẻ khó tin…
Như thế mà bị phá vỡ rồi à?
Ngay lúc này Tiểu Tháp ở đằng xa bỗng nói: “Để ta giúp ngươi”.
Vừa dứt lời, nó lập tức biến thành tia sáng vàng đi vào trong cơ thể Diệp Quân, thoáng chốc khí tức cực mạnh bắt đầu trấn áp huyết mạch phong ma của Diệp Quân.
Thấy thế Tịnh An vội bước lên trước, lại giơ tay chỉ vào hắn lần nữa, tia sáng vàng lập tức đi vào giữa trán Diệp Quân.
Ầm!
Tà khí và sát khí toát ra từ cơ thể Diệp Quân đã bị áp chế trong khu vực mà hắn đang đứng, dần dần sát khí và tà khí đó cũng bắt đầu quay lại vào trong cơ thể Diệp Quân dưới sự áp chế của hai sức mạnh cực lớn.
Diệp Quân dần bình thường lại.
Lúc này Tịnh An bỗng chạy đến cạnh Diệp Quân, sau đó lặng lẽ lấy kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân, cất vào trong không gian đặc biệt của mình.
Tiểu Tháp: “…”
Nhất Niệm bỗng đi đến trước mặt Tịnh An, cô ta nhìn chằm chằm Tịnh An rồi giơ tay phải ra.