Người phụ nữ bí ẩn nói: “Dĩ nhiên điều này cực kỳ tốt với Chân Thần và Chân vũ trụ, nhưng chắc chắn cực kỳ tệ hại với các vũ trụ khác. Mỗi người trên thế giới này đều có lập trường của mình nên nâng cao thực lực là điều quan trọng nhất với ngươi, thực lực của ngươi đủ mạnh thì lập trường của người sẽ trở thành lập trường của người khác, nếu không ngươi phải phục tùng lập trường của người khác”.
Diệp Quân gật đầu: “Lập trường của ta là vũ trụ Quan Huyên, ai dám ra tay làm hại vũ trụ Quan Huyên thì người đó là kẻ thù của ta”.
Người phụ nữ bí ẩn nói: “Ừ”.
Đúng lúc này, Diệp Quân bỗng quay đầu nhìn sang, thời không cách đó không xa rung chuyển, ngay sau đó Âm Thần xuất hiện trước mặt hắn.
Đằng sau Âm Thần còn có ba vị Đại Đế.
Ba cường giả cảnh giới Đại Đế.
Thấy thế, Diệp Quân trầm giọng nói: “Tiền bối, bà chắc chắn họ không dám ra tay ở đây chứ?”
Người phụ nữ bí ẩn nói: “Không dám chắc”.
Cả người Diệp Quân lập tức trở nên tê tái.
Tiền bối này và Tháp gia đều không đáng tin lắm.
Âm Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân không nói gì.
Diệp Quân thầm hỏi: “Tiền bối, bây giờ phải làm sao?”
Người phụ nữ bí ẩn nói: “Tùy ý ngươi”.
Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ. Âm Thần ở phía đối diện nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Người bí ẩn trong người ngươi là ai?”
Lúc nãy bà ta đã cảm nhận được trong người Diệp Quân có một cường giả bí ẩn, hơn nữa thực lực rất mạnh, nếu không sao bà ta lại không thể đuổi theo kịp.
Diệp Quân nhìn Âm Thần, sau đó nói: “Âm Thần, chúng ta đã thỏa thuận, trong vòng một năm, người trẻ sẽ giao đấu nhưng thế hệ trước sẽ không ra tay, mà bây giờ thế hệ trước của Chân vũ trụ ra tay đánh ta, các người làm vậy có ý gì?”
Âm Thần trở nên lạnh lùng: “Trong tay ngươi có thanh kiếm đó còn được xem là người trẻ tuổi sao?”
Bình thường, trong tay cầm vũ khí cũng được xem là điều hết sức bình thường nhưng thanh kiếm của Diệp Quân quả thật không tầm thường.
Diệp Quân cầm thanh kiếm này trong tay hoàn toàn là sự tồn tại vô địch dưới Đại Đế.
Dù là một vị Đại Đế cũng phải cẩn thận với thanh kiếm này.
Có thanh kiếm này hỗ trợ thì quá mức thần thánh.
Diệp Quân nhìn Âm Thần: “Lẽ nào Chân vũ trụ các người không có thần vật sao?”
Âm Thần lạnh lùng nói: “Diệp Quân, ngươi đừng nói nhảm mấy lời này với ta nữa”.
Nói rồi tay phải bà ta siết chặt lại, khí thế mạnh mẽ bao phủ lấy Diệp Quân.
Diệp Quân cười nói: “Âm Thần, nơi này là Chân Thần Giới, người được chôn cất ở đây đều là các tiền bối của Chân vũ trụ năm đó, nếu đánh nhau ở đây, hủy diệt nơi này thì bà có gánh nổi hậu quả không?”
Âm Thần lặng thinh.
Quả thật bà ta hơi kiêng dè.