Ầm!
Thời không phía sau ông ta nứt vỡ, một con đường xuất hiện, dẫn lối cho hai mươi mấy khí tức đáng sợ ập đến.
Đi đầu là một người đàn ông trung niên khoác áo đen, tay cầm trường thương, vừa bước ra đã khiến tinh vực nhòe đi.
Là điện chủ Thất Điện!
Thiên Xích và những người khác thấy vậy thì đanh mặt.
Bởi khí tức của đối phương hơn xa Bát điện chủ.
Diệp Quân la lên: “Lập tức vào tháp!”
Bọn họ sửng sốt, nhưng không kịp nghĩ nhiều mà rối rít chui vào Tiểu Tháp.
Diệp Quân lao về phía Hoành Sơn Ảnh, không kịp nghe cô ta lên tiếng đã đưa người vào tháp rồi co chân bỏ chạy.
Bát điện chủ gằn giọng: “Bây giờ mới trốn là muộn rồi!”
Ông ta giẫm chân một cái, biến mất tại chỗ, thời không nứt vỡ.
Bên kia, Diệp Quân như cảm nhận được mà xoay người, vung kiếm đón đỡ.
Choang!
Hắn bị đẩy lui mấy vạn trượng.
Vừa dừng lại đã tiếp tục guồng chân, vừa chạy vừa hộc máu.
Bát điện chủ nói ngay: “Đuổi theo!”
Rồi lập tức đi đầu.
Thất điện chủ nhìn quanh một chốc rồi dẫn những người khác theo.
Bên kia, Tiểu Tháp hỏi: “Sao không cầm kiếm Thanh Huyền mà chạy?”
Diệp Quân không đáp.
Tiểu Tháp: “Lại định chơi dơ đúng không?”
Diệp Quân: “…”
Tại Đại Chu.
Diệp Quân chạy với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tiếp cận biên giới.
Thấy hắn sắp sửa trốn vào Đại Chu, Bát điện chủ lập tức dừng lại, như bừng tỉnh mà ngăn Thất điện chủ và những người khác: “Đợi đã”.
Thất điện chủ dừng bước, hỏi: “Sao?”
Các điện chủ quản lý vũ trụ khác nhau nên cũng không thân nhau, lần này Thất điện chủ vì nhận được tin cầu cứu của Bát điện chủ nên mới đến.
Chỉ nghe Bát điện chủ nói: “Hắn đang cố tình dẫn chúng ta đến Đại Chu”.
Thất điện chủ: “Để làm gì?”
Bát điện chủ: “Có thể nữ kiếm tiên kia đang ở đó”.
Thất điện chủ nhíu mày: “Là người giết Thập điện chủ à?”
Bát điện chủ gật đầu, không giống được vẻ kiêng kỵ khi nhắc đến người này.