Có thể nói trận pháp này hiếm khi dùng đến, vì nếu là nền văn minh bình thường thì một ngọn lửa Thiên Hành là có thể giải quyết rồi.
Nhất Niệm không ngờ có ngày trận pháp này lại dùng trên người cô ta.
Dĩ nhiên cô ta cũng không nghĩ nhiều, lúc giết Tông Chiếu đó, cô ta đã có dự định tệ hại nhất, cũng không còn bất kỳ hy vọng và may mắn nào với nền văn minh Thiên Hành nữa.
Chắc chắn nền văn minh Thiên Hành sẽ không tha cho cô ta và Diệp Quân.
Đúng lúc này, mấy chục nhân viên chấp hành bỗng biến thành tia lửa phóng lên trời, lao vào trong trận pháp lửa Thiên Hành. Sau khi mấy chục người tiến vào trận pháp lửa, trận pháp lửa Thiên Hành bỗng rung chuyển dữ dội, sau đó từng luồng khí tức đáng sợ bỗng cuồn cuộn lao xuống, bao phủ lấy Nhất Niệm bên dưới.
Vèo!
Một nhân viên chấp hành bỗng lao ra từ trong trận pháp lửa Thiên Hành đó.
Nhưng lúc này cảnh giới của gã đã từ cấp bảy tăng lên cấp tám, không chỉ thế, nhìn kỹ lại mới thấy đó không phải là một người mà là mấy chục người chồng lên nhau.
Thiên Hành hợp nhất!
Hàng chục người nhìn có vẻ như chồng lên nhau, nhưng thật ra đang ở trong thời không khác nhau, khi họ cùng nhau ra tay, hàng chục thương Thiên Hành hợp nhất lao về phía Nhất Niệm.
Đòn tấn công này cũng giống như Tuế Nguyệt thời không chồng chéo của Diệp Quân, nhưng lúc này họ không phải là chỉ có một người, mà là sức mạnh của mấy chục người cộng lại, cộng thêm mấy chục ngọn lửa Thiên Hành, uy lực đó đã hơn cả cấp tám.
Khi nhát thương này rơi xuống, toàn bộ hải vực Thiên Hành bắt đầu vỡ vụn như băng bị va chạm mạnh, còn lan ra xung quanh với tốc độ cực kỳ nhanh, thoáng chốc cả hải vực Thiên Hành đều bị nứt thành hình mạng nhện.
Đối mặt với đòn tấn công đáng sợ này, trong mắt Nhất Niệm cũng lộ ra vẻ nghiêm túc hiếm thấy, cô ta chậm rãi siết chặt tay phải, khi đòn tấn công đánh đến trước mặt, cô ta nhảy lên, một quyền đấm thẳng vào đòn tấn công đó.
Đối đầu trực diện!
Sức mạnh hai bên vừa chạm nhau…
Vù!
Một tiếng nổ bỗng vang vọng khắp nơi, đinh tai nhức óc, sau khi vô số ngọn lửa bắn ra, lúc này cả hải vực Thiên Hành nổ tung, hoàn toàn tan nát, Nhất Niệm cũng liên tục lùi về sau cả mấy vạn trượng.
Sau khi dừng lại, Nhất Niệm cúi đầu nhìn tay phải của mình, cả cánh tay phải đã nứt toạc, có thể nhìn thấy xương bên trong, máu cũng đang không ngừng chảy ra.
Ngay lúc này mấy chục người Thiên Hành bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo!
Giữa không trung, khi một âm thanh xé toạc sắc bén vang lên, một cây thương lửa xoẹt qua, bỗng chốc lao đến trước mặt Nhất Niệm.
Đây không phải là một cây thương mà là mấy mươi cây thương hợp nhất.
Sức mạnh chủ yếu vẫn là lửa Thiên Hành, lúc này sức mạnh của mấy mươi ngọn lửa Thiên Hành tụ lại một chỗ, uy lực vô cùng đáng sợ.
Ầm!